"Lâm Trạch Dương, trợ lý của tôi đã tới rồi, hiện tại bọn họ đang ở sân bay. Cô ấy hỏi tôi tiếp theo có tính toán gì không." Nicole nhìn về phía Lâm Trạch Dương.
Lâm Trạch Dương không khỏi tính toán một chút, nếu thêm một người ăn cơm sẽ tốn thêm tiền, hơn nữa còn phải thuê phòng khách sạn, mức tiêu phí này cũng không nhỏ.
“Ừm, cứ để bọn họ tự do hoạt động đi. Có lẽ bọn họ cũng không có nhiều cơ hội đến Trung Quốc, và bọn họ chắc chắn cũng không có nhiều hiểu biết về Trung Quốc, nhân cơ hội này để bọn họ cảm nhận được nền văn hóa rộng lớn của Trung Quốc đi."
Trên khuôn mặt của Lâm Trạch Dương lộ ra một nụ cười đắc ý, anh rất tự hào vì mình có thể nghĩ ra lý do như vậy, anh thật sự là thiên tài, như vậy có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền.
Ánh mắt của Nicole cũng sáng lên, cô ấy nhìn Lâm Trạch Dương với vẻ mặt ngưỡng mộ rồi nói: "Lâm Trạch Dương, anh thật sự quá tốt bụng, anh quả thực là người tốt nhất trên thế giới. Anh rất quan tâm đến người khác. Tôi sẽ bảo với bọn họ ngay bây giờ, tôi nghĩ rằng bọn họ chắc chắn sẽ rất vui."
Nicole chạy ra ngoài với vẻ mặt phấn khích, gọi điện thoại cho trợ lý của mình.
Bên kia, người trợ lý hay còn gọi là thư ký nhận được cuộc gọi của Nicole ở sân bay, là một người phụ nữ xinh đẹp gần ba mươi tuổi có dáng người còn nóng bỏng hơn Nicole, sau khi nghe cuộc gọi này, cô ta không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
"Lâm Trạch Dương người này thật đáng ghét, anh cho rằng tôi không biết suy nghĩ của anh, anh chỉ muốn tiết kiệm một triệu ký hợp đồng với Nicole làm đại ngôn, loại chuyện này cũng chỉ có anh mới có thể làm được, hiện tại ngay cả việc chiêu đãi chúng ta cũng không làm, chúng ta chính là người đại diện cho Nicole, nếu chuyện này bị truyền ra…"
Người phụ nữ đúng là người trợ lý của Nicole đi cùng cô ấy đến Trung Quốc, cô ta có rất nhiều mâu thuẫn với Lâm Trạch Dương, nếu không phải ông chủ phía sau vẫn luôn nói phải nghe lời Lâm Trạch Dương thì cô ta đã dẫn Nicole rời đi từ lâu rồi.
Hít một hơi thật sâu, người thư ký dẫn hơn chục người bước ra khỏi sân bay. Bên trong mười mấy người này có nghệ sĩ trang điểm, nhà thiết kế trang phục và huấn luyện viên thể hình, đều là những chuyên gia phục vụ Nicole.
Nicole chắc là sẽ ở lại Trung Quốc một thời gian nên thư ký đã đưa tất cả những người này tới. Vốn dĩ thư ký còn muốn dẫn thêm người tới, Nicole là ngôi sao quốc tế hàng đầu, các thành viên trong đội của cô ấy đều là chuyên gia hàng đầu.
Mang theo tâm trạng không tốt, thư ký đi tới cổng sân bay, sau đó nhìn thấy Ngô Cao Lục.
Ngô Cao Lục lập tức nhận ra người thư ký, một số thông tin của thư ký đã được truyền đi thông qua một nhân viên mà Trương Vũ quen biết ở công ty Nicole.
Ngô Cao Lục lập tức đi về phía trước, nở nụ cười tươi rồi nói: "Xin chào, tôi là Ngô Cao Lục, rất vui khi được gặp cô."
Người thư ký không khỏi khẽ nhíu mày, vốn dĩ tâm trạng của cô ta không tốt lắm nên vẻ mặt có chút lạnh lùng nói: "Anh là ai? Có quen biết tôi sao?"
Khóe miệng của Ngô Cao Lục không khỏi giật giật, sau đó ánh mắt đảo qua đội ngũ của Nicole, nhưng lại không tìm được Jack đã liên hệ với hắn ta.
Ngô Cao Lục không khỏi hít một hơi thật sâu, sau đó không biết xấu hổ nói: "Một khi gặp, hai lần quen, không có ai từ khi sinh ra đã quen biết nhau. Tôi rất có thành ý muốn làm quen với mọi người, cũng đã sắp xếp cho mọi người khách sạn tốt nhất."
Lúc này người thư ký cảm thấy tất cả đàn ông Trung Quốc đều là lũ khốn nạn, không khỏi trợn mắt nhìn Ngô Cao Lục nói: “Bây giờ vẫn còn dùng loại kỹ xảo này, không biết có phải đầu óc anh có vấn đề gì hay không?”
Nói xong, người thư ký dẫn theo mọi người đi về phía trước.
Ngô Cao Lục há to miệng, nhưng không thể nói được gì, bởi vì người thư ký đã dẫn đám người rời đi nhanh như gió.
Ngô Cao Lục không khỏi sững sờ, phía sau có hơn chục chiếc BMW 7 Series cùng với hơn chục người, nhìn qua cực kỳ hoành tráng, ở đó còn có một đám phóng viên đang đợi.
Vừa rồi Ngô Cao Lục còn cảm thấy cả thế giới đều thuộc về mình, hiện tại Ngô Cao Lục cảm thấy rất xấu hổ, giống như một tên hề, một mình đứng ở giữa sân khấu, bị ánh đèn sân khấu đóng đinh ở đó.
"Tổng giám đốc Ngô, mười mấy người vừa rồi chắc là đội ngũ của Nicole. Hình như chúng ta đã nhìn thấy họ một lần khi Nicole đến Trung Quốc lần trước. Tại sao họ lại không nhận ra anh? Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Tổng giám đốc Ngô, không phải các anh đã ký hợp đồng với công ty Nicole hay sao? Tại sao bọn họ lại tỏ ra xa lạ với các anh thế?"
"Tổng giám đốc Ngô, bọn họ đã rời đi rồi."
Các phóng viên lần lượt nói, sau đó tất cả các phóng viên đều đuổi theo mười mấy người phía trước, mặc dù trong bọn họ không có Nicole, nhưng việc đi theo bọn họ có thể giúp các phóng viên tìm được chỗ ở của Nicole.
Tin tức về một ông chủ giàu có và một người phụ nữ nóng bỏng có đáng để đăng tin hay không, đó chỉ là tin tức bên lề mà thôi, so với một bức ảnh của Nicole hoặc thậm chí là tung tích của đội ngũ Nicole, mấy tin kia tốt hơn rất nhiều.
Kết quả là, rất nhanh chóng, sự náo nhiệt xung quanh đã tan biến, nhưng trước khi mọi người rời đi, bọn họ đều chỉ chỏ vào Ngô Cao Lục nói gì đó.
Ngô Cao Lục cuối cùng cũng tỉnh lại, sau đó đi vào trong xe, lập tức bấm số gọi người liên hệ kia, nhưng lại phát hiện ra điện thoại không kết nối được.
Ngô Cao Lục biết mình đã bị lừa
Ngay sau đó, Ngô Cao Lục đã tìm thấy Trương Vũ rồi báo tin này cho Trương Vũ.
Trương Vũ đi đi lại lại vài vòng, sau đó nhìn về phía Ngô Cao Lục rồi nói: "Chúng ta sẽ tiếp tục điều tra chuyện của kẻ lừa đảo kia sau. Điều quan trọng nhất bây giờ là vì đội ngũ của Nicole mà anh muốn ký hợp đồng đã đến đây rồi, vậy chắc chắn Nicole cũng đã tới, nhất định phải nắm bắt cơ hội này."
Ngô Cao Lục gật đầu thật mạnh rồi nói: “Tôi đã sai người đi theo bọn họ, biết bọn họ hiện tại ở nơi nào.”
Trương Vũ gật đầu nói: "Việc này không nên chậm trễ nữa, anh nên mau chóng hành động đi."
Ngô Cao Lục nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế sô pha, sau đó đi ra ngoài. Những nỗ lực sáng nay xem như đều uổng công vô ích, nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc.
"Lâm Trạch Dương, bọn họ đã tìm được chỗ ở rồi. Bọn họ nói muốn gặp anh trước, muốn bàn bạc chi tiết hợp đồng với anh càng sớm càng tốt." Nicole nhận được một cuộc gọi khác từ thư ký của cô ấy.
Lâm Trạch Dương suy nghĩ một chút, nếu bọn họ đã chuyển đến rồi thì cũng nên trả tiền phòng thôi.
"Được, bây giờ chúng ta đi tìm bọn họ đi." Lâm Trạch Dương đáp.
Sau đó, Lâm Trạch Dương gọi điện cho Triệu Cẩn Du rồi đưa Nicole đến một khách sạn nào đó.