Đối với một người bình thường mà nói, có thể nhìn thấy một đại minh tinh mà bình thường chỉ có thể thấy qua màn hình tivi, nhất định là một chuyện vô cùng hạnh phúc, hơn nữa nếu Nicole đã ở đây, như vậy Kiều Diễm Nữ Nhân tuyệt đối sẽ không có cách nào ký hợp đồng với Nicole làm người đại diện thương hiệu, ngược lại, người đại diện thương hiệu tương lai cho Guerlain Woman sẽ là Nicole  

             Có Nicole làm đại diện thương hiệu, nguồn tiêu thụ của Guerlain Woman còn phải lo lắng sao?  

             Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quan hệ giữa Lâm Trạch Dương và Nicole là gì? Hình như hai người bọn họ đang sống cùng nhau, từ khi nào mà Lâm Trạch Dương lại thân thiết với Nicole như vậy?  

             Không biết vì sao, sau khi hạnh phúc ngắn ngủi qua đi, Triệu Cẩn Du lại lo lắng vô cớ, cô không thể giải thích tại sao bản thân lại lo lắng như vậy. Cô cảm thấy rất lo lắng nhưng cô thể nói rõ được tại sao, chỉ cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, như mới bị mất thứ gì, tâm tình không hiểu sao lại không tốt.  

             Nhưng chẳng bao lâu sau, Triệu Cẩn Du đã quên mất nỗi lo lắng này.  

             Triệu Cẩn Du cảm thấy hôm nay thật sự là ngày may mắn của mình, đúng là nữ thần may mắn đang ưu ái cô rồi.  

             Cho nên, Triệu Cẩn Du đã đi tìm Lâm Trạch Dương.  

             "Lâm tổng ban nãy tôi nhận được điện thoại của trợ lý của quản lý Hoàng, ông ta mời tôi đi ăn tối" Triệu Cẩn Du có vẻ rất vui mừng.  

             "Quản lý Hoàng, cô ăn tối với quản lý Hoàng nào vậy? Quản lý Hoàng muốn mời cô đi ăn tối á? Nếu cô đưa tôi đi cùng, cô sẽ không cần phải trả tiền đâu." Lâm Trạch Dương ngạc nhiên, sau đó hai mắt lập tức sáng lên, tuyệt đối không thể buông tha bất kỳ một cơ hội ăn chực nào được, phải tiết kiệm đến cùng, có thể ăn chực người khác nhất định phải ăn cho bằng được.  

             Triệu Cẩn Du cảm giác bản thân và Lâm Trạch Dương thật sự không có điểm chung nào cả, hai người không bao giờ có thể đứng chung một thuyền, quả thực không nên quá xúc động, đúng không?  

             "Quản lý Hoàng là đại biểu của tập đoàn Lâm thị tại khu vực này, ông ta là người được bổ nhiệm quyền chỉ định cuộc triển lãm Bác Mỹ. Hôm qua chúng ta đã tới dự tiệc của ông ta" Triệu Cẩn Du cảm giác bất lực.  

             “ Ơ, sao hắn ta lại liên lạc với cô? Tại sao lại liên lạc với cô? Nếu muốn mời Guerlain Woman, hẳn ta cũng phải liên lạc với tôi nữa chứ. Thôi kệ, dù sao cũng hắn ta cũng mời ăn cơm, cũng là một người tốt rồi.”  

             Lâm Trạch Dương trong nháy mắt liền cảm thấy có một số chỗ không đúng lắm, nhưng rất nhanh anh đã bị niềm vui có người mời đi ăn cơm làm cho choáng váng đầu óc, hoàn toàn không nghĩ tới lời mời này có vấn đề gì, những gì anh được ăn vào bụng mới là chân ái.  

             Triệu Cẩn Du ngạc nhiên, cô vừa rơi vào trạng thái suy tư, thì bị Lâm Trạch Dương kích động lôi ra ngoài.  

             Quản lý Hoàng thân là đại biểu của tập đoàn Lâm thị ở khu vực này, đương nhiên là một người có địa vị không thấp. Cho nên, nếu như ông ta muốn mời người khác đi ăn, đương nhiên sẽ không chọn một quán ăn rẻ tiền như Lâm Trạch Dương.  

             Nhất định địa điểm ông ta chọn sẽ là một nhà hàng vô cùng cao cấp trong thành phố, không gian nhà hàng tao nhã, nằm ở ngoài rìa của thành phố, sẽ không ồn ào, náo nhiệt, nhưng không hoang vắng, thật sự là một nơi yên bình giữa thành phố náo nhiệt này.  

             Quan trọng hơn là, đồ ăn ở nơi này đều là hải sản, nguyên liệu nấu ăn nhất định phải tươi mới, đều là nguyên liệu nấu ăn tươi nhất trong ngày hôm đó, được vận chuyển bằng đường hàng không tới, bếp trưởng nơi này thậm chí còn là một đầu bếp nổi tiếng Michelin.  

             Lâm Trạch Dương dẫn Triệu Cẩn Du tới nhà hàng Thiên Nhiên. Người phục vụ thấy hai người đang mặc sườn xám, dáng người và ngoại hình đều đủ tiêu chuẩn như người mẫu xe hơi, liền nở một nụ cười thân thiết nhìn hai người bọn họ.  

             "Xin hỏi hai người có hẹn trước không?” Điểm đặc biệt giữa nhà hàng Thiên Nhiên với những nơi khác chính là họ chỉ nhận đặt trước, như vậy bọn họ mới có thể chắc chắn đống nguyên liệu nấu ăn trân quý này sẽ không bị lãng phí. Bởi vì tiền chi tiêu nguyên liệu nấu ăn là một khoản chi tiêu rất lớn.  

             Triệu Cẩn Du báo lại với quản lý Hoàng. Sắc mặt nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp kia lập tức thay đổi, trông vô cùng cung kính. Sau đó người phục vụ dẫn đường cho hai người.  

             Sau khi đi qua một khúc cua thì có một người đi tới.  

             “ Đây là quản lý của chúng tôi, tiếp theo sẽ do quản lý của chúng tôi đích thân phục vụ hai người.” Nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp nói với Triệu Cẩn Du.  

             Triệu Cẩn Du trợn tròn hai mắt, phô trương quá rồi, đích thân quản lý nhà hàng Thiên Nhiên sẽ phục vụ hai người bọn họ, quản lý Hoàng là một người có địa vị rất cao trong ngành này.  

             Sau đó, Lâm Trạch Dương và Triệu Cẩn Du đi theo sau người quản lý.  

             Trong một căn phòng nào đó, khóe miệng quản lý Hoàng nhếch lên. Đương nhiên mục tiêu của quản lý Hoàng chính là Triệu Cẩn Du.  

             Đương nhiên tất cả những gì Triệu Cẩn Du gặp phải sau khi tới đây đều là bút tích của quản lý Hoàng, làm cho một người phụ nữ cảm nhận được cô ấy không giống người thường, thường thường sẽ làm cho người phụ nữ ấy rơi vào tay giặc, từ đó sẽ không thể thoát ra được.  

             Con người được tạo ra bởi sự phù phiếm, bất kể là đàn ông hay phụ nữ, mà phụ nữ luôn dễ thỏa mãn hơn đàn ông. Quản lý Hoàng tin sự sắp xếp của ông ta, nhất định có thể thay đổi nhận thức của Triệu Cẩn Du.  

             Một khi Triệu Cẩn Du nhận định chỉ có quản lý Hoàng mới có thể mang đến cho cô cảm giác mới mẻ như vậy, thì sao cô có thể thoát khỏi lòng bàn tay của ông ta được?  

             Thậm chí quản lý Hoàng đã bắt đầu ảo tưởng trò hay tối nay, có lẽ tối nay ông ta cần đặt một phòng tổng thống, để đối đãi nữ nhân rồi, đặc biệt nữ nhân vô cùng xinh đẹp, quản lý Hoàng luôn là hào phóng đối với mỹ nhân.  

             Sau đó có tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên.  

             Quản lý Hoàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, sửa sang lại quần áo của mình một chút, nở một nụ cười mà ông ta cho rằng thân thiết nhất, đẹp trai nhất.  

             Rồi cánh cửa mở ra.  

             Lâm Trạch Dương nhìn thấy nét thoáng ngạc nhiên trên mặt quản lý Hoàng, sau đó anh bước tới, vươn tay ra bắt lấy tay quản lý Hoàng, nói: " Ông chính là quản lý Hoàng của tập đoàn Lâm thị sao? Ông thật sự đã quá khách khí mời chúng tôi ăn cơm rồi, lại còn nhiệt tình nghênh đón như vậy. Nào chúng ta mau qua kia ngồi, đều là người một nhà cả, mau ngồi xuống, không cần khách khí thế đâu!”  

             Lâm Trạch Dương vừa nói, vừa đi về phía trước, trực tiếp ngồi ở vị trí đầu, cũng chính là vị trí quản lý Hoàng vừa mới ngồi, bởi vì chỉ có vị trí này ghế đã kéo ra.  

             Lâm Trạch Dương tuyệt đối không có  ý nghĩ dư thừa nào, anh chỉ cảm giác quản lý Hoàng thật sự phục vụ quá chu đáo rồi,còn nhiệt tình như vậy, có thể xử lý tốt những chi tiết này như vậy, cho nên đương nhiên chỉ có thể bất kính chút rồi.  

             Lúc này khóe miệng của quản lý Hoàng đã muốn kéo đến bên tai luôn rồi, cả người giống như một con rối gỗ bình thường đứng ngây ngốc ở đó. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây không phải cảnh tượng ông ta mất công bày trí? Sao bây giờ lại thành?  

             Trông ông ta không khác một nhân viên phục vụ, hay một người hầu nhỏ nghênh đón lãnh đạo, mở cửa cho Lâm Trạch Dương, sau đó háo hức bắt tay với Lâm Trạch Dương, thậm chí còn giúp Lâm Trạch Dương kéo ghế ngồi ra.  

             Giống như Lâm Trạch Dương đột nhiên biến thành nhân vật chính của vở kịch này.  

             Sắc mặt quản lý Hoàng trở nên rất khó coi, nhưng ông ta đã có kinh nghiệm từ trước, cùng lòng dạ thâm hậu, ông ta đã đè nén lửa giận xuống.  

             Quản lý Hoàng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn về phía Triệu Cẩn Du, nói: “ Cô Triệu, sao Lâm tổng lại xuất hiện ở chỗ này vậy?”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play