Quả thực mấy ngày nay, Lâm Trạch Dương toàn coi Nicole là nhân công rẻ rúng. Rửa chén, giặt quần áo, lau nhà, nấu cơm, làm chân sai vặt, những việc gì Lâm Trạch Dương có thể nghĩ ra, đều sai Nicole đi làm.  

             Nhưng Lâm Trạch Dương chỉ cung cấp chỗ ở và cơm ăn ba bữa một ngày cho Nicole, đây không phải bán rẻ sức lao động thì là cái gì?  

             À, đúng rồi, người ăn mặc rất khoa trương đứng trước mặt Lâm Trạch Dương lúc này chính là Nicole. Nicole không thể không ăn mặc như vậy được, dù sao cô ấy cũng là một minh tinh quốc tế hàng đầu, khắp đầu đường cuối ngõ nơi đâu cũng có ảnh chụp chân dung của cô ấy, chỉ cần cô ấy lộ diện, từng giây từng phút đều sẽ bị vây xem.  

             Không cần nói đâu xa, ngay trong công ty Guerlain Woman, fan của Nicole cũng không ít, lúc trước vì một tấm vé vào cửa để gặp mặt Nicole, đã gây ra không ít náo động rồi!  

             Hiện giờ Lâm Trạch Dương thật sự có chút chột dạ, anh sợ Nicole sẽ phát hiện anh coi cô ấy chỉ là nhân công rẻ rúng muốn hỏi xin Lâm Trạch Dương anh tiền  

             "Cô, cô tới đây làm gì" Lâm Trạch Dương còn muốn vùng vẫy, nếu để mất mấy trăm đô la này, nửa tim anh cũng sẽ mất mất.  

             "Tôi tới đây làm gì? Cái tên khốn nạn nhà anh, anh còn dám nói xà phòng là đồ dùng vệ sinh tốt nhất, để tôi dùng xà phòng rửa mặt, sáng sớm nay tôi mới thức dậy, mặt tôi đã sưng tấy lên rồi đây này" Nicole thật sự hận Lâm Trạch Dương đến tận xương tận tủy, nếu không có người khác cũng không sao, dù sao sưng một chút, Nicole cô vẫn sẽ xinh đẹp không gì sánh bằng như trước, nhưng còn mụ đàn bà đáng ghét Lý Tuyết Tình kia…  

             Hôm nay lúc Nicole mới thức dậy, cô ấy không để ý tới sự thay đổi trên gương mặt mình, đã ra khỏi phòng ngay thì bị Lý Tuyết Tình nhìn thấy, nghĩ tới đây cô ấy liền bật khóc, cô ấy phải chịu ngàn đao của Lý Tuyết Tình, cô ta không nói gì, chỉ là nhìn Nicole mỉm cười, cố ý không cười thành tiếng.  

             Chỉ cần nhớ tới biểu cảm của Lý Tuyết Tình, Nicole liền muốn đào một cái hố chui đầu xuống đấy. Cho nên đương nhiên Nicole muốn tìm Lâm Trạch Dương tính sổ, một giây cô ấy cũng không muốn chờ.  

             Lâm Trạch Dương ngạc nhiên, sau đó thở dài một tiếng, rồi nói: “ Không phải tới đòi tiền là tốt rồi.” Nhưng bây giờ có một rắc rối lớn.  

             Lâm Trạch Dương suy nghĩ một lúc, sau đó anh nghiêm túc nhìn xem Nicole, vẻ mặt rất nghiêm túc, nói: "Cô đúng là ngốc mà, bên cạnh cô có một người bạn thông minh, toàn trí như tôi, cô còn ngốc như vậy à, cô đúng là ngốc mà” “Cô biết những gì về Trung Hoa rồi? Cô có biết Trung Hoa là một quốc gia rất thần kỳ không? Cô đã bao giờ nghe nói qua về Trung y chưa? Cô có biết sự thần kỳ của Trung y như thế nào không?"  

             Nicole bị Lâm Trạch Dương hỏi đến ngây ngẩn cả người, cô ấy ngây ngốc nhìn Lâm Trạch Dương.  

             Lâm Trạch Dương thở dài, lắc đầu, sau đó mới làm bộ ý vị thâm trường nhìn Nicole, rồi nói: "Cho tới bây giờ Trung y không phải để dùng một lần là xong, nó giúp điều dưỡng thân thể của cô từ những nguyên tắc căn bản nhất. Trung y coi trọng nhất là quá trình điều dưỡng, cho nên, cô cần liên tục dùng xà phòng để rửa mặt trong một tháng, mới có thể thấy được hiệu quả. Đến lúc đó, da của cô sẽ mịn như sữa, từ nay về sau cô không cần dùng bất kỳ mỹ phẩm dưỡng da nào nữa đâu."  

             “Thật á?” Nicole vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Trạch Dương.  

             Lâm Trạch Dương tỏ vẻ hơi tức giận, nói: "Cô có thể nghi ngờ tôi, nhưng không thể nghi ngờ Trung y của chúng tôi."  

             "Ò" Nicole ngoan ngoãn gật đầu, nhưng hiển nhiên cô vẫn có chút không vui.  

             Quả thực Lâm Trạch Dương đã tức giận, cái này cô gái đáng ghét này, trên người không có tiền, còn muốn mua mỹ phẩm dưỡng da, nói giỡn với cô chứ có trời mới đòi được tiền từ Lâm Trạch Dương anh.  

             “Cô xem làn da của cô gái này thế nào, trước đây cô ấy mặt thì rỗ, chi chít mụn trứng cá, một khuôn mặt toàn thâm mụn, hiện giờ cô xem cô ấy thế nào, chính bởi vì dùng phương pháp sử dụng xà phòng để rửa mặt này, dùng liên tục trong một năm, cho nên hiện tại mới có hiệu quả như này đấy.”  

             Lâm Trạch Dương nói xong, anh chỉ tay về phía Triệu Cẩn Du.  

             “...” Triệu Cẩn Du cả đầu bốc khói đen, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đây vốn phải là một câu chuyện anh bạch nhãn lang phụ lòng con gái nhà người ta sao, sao giờ lại thành chuyện chăm sóc da như thế này cơ chứ?”  

             Nicole nhìn Triệu Cẩn Du. Triệu Cẩn Du lớn tuổi hơn Nicole một chút, trên người có mùi hương của sự trưởng thành mà Nicole không có, khuôn mặt quả thật rất đẹp mắt, hơn nữa làn da rất mịn màng, thoạt nhìn giống như một quả anh đào đã chín, làm cho con người ta thèm nhỏ dãi muốn cắn một miếng.  

             Thật sự rất khó tưởng tượng một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, trước kia lại là một khuôn mặt rỗ, đầy mụn trứng cá.  

             “Chị ơi, Lâm Trạch Dương nói thật không vậy?” Nicole theo bản năng liền quay sang hỏi cô.  

             Triệu Cẩn Du thoáng nhìn Lâm Trạch Dương, phát hiện Lâm Trạch Dương đang nháy mắt ra hiệu, trong lòng cô hiểu rõ, sau đó chỉ có thể can tâm gật đầu, tuy lừa gạt một cô gái không tốt lắm, nhưng bộ dáng hiện tại của Lâm Trạch Dương thật sự rất khó coi.  

             "Thì ra là như vậy, xin lỗi anh Lâm Trạch Dương, là tôi trách lầm anh" tính tình Nicole rất tốt, biết sai liền nhận lỗi ngay, vẻ mặt cô áy náy vội vàng nhìn Lâm Trạch Dương mà xin lỗi.  

             “Hừ” Lâm Trạch Dương rất khó chịu quay đầu đi, không thèm nhìn Nicole.  

             “Tôi sai rồi, sau này anh bảo tôi làm gì, tôi sẽ làm theo, tuyệt đối sẽ không nghi ngờ anh nữa." Nicole cảm thấy rất có lỗi, nước mắt trực trào ra ngoài.  

             Lâm Trạch Dương còn muốn làm bộ làm tịch, nhưng Triệu Cẩn Du không nhịn được nữa, hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Trạch Dương, hừ một tiếng.  

             Lâm Trạch Dương không còn cách nào, chỉ có thể nhìn Nicole, rồi nói: “Đây là cô nói đấy nhá, tôi bảo cô làm gì cô sẽ làm làm cái đó đấy nhá.”  

             “Thật tốt, anh tha thứ cho tôi rồi sao?" Trong nháy mắt Nicole đã vui vẻ trở lại.  

             Khóe miệng Triệu Cẩn Du giật giật, em gái tốt bụng đáng yêu này sao có thể quen biết cái tên Lâm Trạch Dương khốn nạn này cơ chứ? Đến lúc đó bị Lâm Trạch Dương bán đi, còn muốn đếm tiền cho anh nữa chứ?  

             Nhưng, nói đi cũng phải nói lại, Triệu Cẩn Du cũng không biết vì sao tâm tình mình đột nhiên lại tốt lên. Chẳng lẽ là bởi vì Lâm Trạch Dương không có làm gây ra chuyện thiên nộ nhân oán gì?  

             “Lâm tổng, Lâm tổng” đột nhiên ngoài cửa có người vội vã đi vào, người còn chưa tiến vào, đã gọi lớn tên anh.  

             “Không xong rồi, Lâm tổng, Ngô Cao Lục lại dẫn người tới đây.”  

             Vì Ngô Cao Lục tới, cho nên Lâm Trạch Dương không còn thời gian đưa Nicole về nữa, liền đưa Nicole cùng Triệu Cẩn Du đến phòng họp.  

             Lúc này Ngô Cao Lục mang theo vài người rất tùy tiện ngồi trong phòng họp, giống như đây là văn phòng của hắn ta, coi bản thân như tổng giám đốc nơi này.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play