Nghe Tô Hàm nhắc đến anh hai, Minh Sùng khẽ sờ mũi, cảm thấy hơi ngượng ngùng.
An Chỉ Lan có nhắc lại chuyện ngày hôm đó với Minh Thiệu, khi Minh Thiệu biết cậu đã lo lắng cho anh, mà bản thân anh lại chưa kịp bảo vệ, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy.
Vì vậy, trong vài ngày liên tiếp, Minh Thiệu luôn mang đồ ăn cho cậu, còn nói muốn bồi dưỡng cho cậu khỏe mạnh hơn.
“Dù sao anh cái gì cũng biết, tôi hỏi anh cũng như nhau thôi.” Minh Sùng thì thầm.
Minh Sùng thực sự lo lắng rằng nếu cứ ăn mãi, cậu sẽ không còn là cái bóng cao su bình thường nữa, mà sẽ trở thành một quả bóng cao su khổng lồ.
Tô Hàm nhướng mày, dường như rất hài lòng với biệt danh mà Minh Sùng đã đặt cho mình, vì thế anh tiếp tục kể cho Minh Sùng nghe những chuyện mà anh biết.
“Cha mẹ của Dư Quang Tễ rất kỳ quặc. Theo lý mà nói, việc họ làm ầm ĩ vì con trai rơi vào trạng thái tinh thần bạo loạn là điều bình thường, nhưng lý do họ gây ồn ào không phải vì chuyện đó, mà là vì giải nhất của cuộc thi đấu không được trao cho Dư Quang Tễ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT