Sau khi Minh Sùng gắp lên một miếng trứng xào, không khí trên bàn ăn đột nhiên trở nên yên tĩnh lại, mọi người dường như đều giảm bớt động tác ăn uống.
Vành tai lớn trên đầu Minh Sùng run run, sau đó cậu gắp thức ăn vào chén nhỏ của mình, hoàn toàn không nhận ra sự khác thường trên bàn ăn.
Gần đây, trừ khi thật sự cần thiết thì những lúc còn lại Minh Sùng đều sẽ sử dụng hình thú khi ở nhà, cậu cũng không hiểu sao lại như vậy. Chỉ là cậu thấy như này lại thoải mái hơn nhiều.
Vì vậy, ở Minh gia có rất nhiều đồ vật nhỏ tinh xảo, chẳng hạn như bộ chén đũa và chén trà nhỏ, sofa với thang nhỏ bên cạnh, và máy quét rác tự động được cải tiến đặc biệt.
Trên máy quét rác tự động, còn được trang bị một lớp thảm mao nhung đặc biệt, đây chính là chỗ ngồi yêu thích của Minh Sùng.
Ngày thường, khi không có việc gì, Minh Sùng thường ngồi xổm trên máy quét rác, vừa để máy làm việc vừa suy ngẫm về cuộc đời.
“Trùng Trùng à, mẹ cũng muốn ăn trứng xào,” An Chỉ Lan nói, ôm bát cơm trong tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT