*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngoại trừ huấn luyện quá khổ, muốn ăn thịt, Cố Tử An lại có một phiền muộn mới, không biết bắt đầu từ lúc nào, trại huấn luyện kỉ luật nghiêm ngặt lại lọt vào một cô gái Omega tinh thần nom không được bình thường lắm, trốn ở trong phòng nhỏ bên cạnh trại huấn luyện, nhoài trên kính như thằn lằn, ánh mắt đuổi theo Cố Tử An như hoa hướng dương đuổi theo mặt trời.

Cố Tử An lơ tầm mắt đặt trên người mình, lén lút nấp sau lưng Thân Yến Thư.

Tui phải thủ thân như ngọc vì Thẩm Mặc!

"0101 đến đây một lát, những người khác giải tán." Giáo quan Trần vẫy tay với Cố Tử An đang thất thần, ra hiệu cậu đi theo.

Vào khu hành chính, đi qua hành lang dài lát đầy cẩm thạch, giáo quan Trần rẽ vào một căn phòng.

Shh, vị trí của căn phòng này quen quen.

Bước chân của Cố Tử An dừng lại, nghĩ, ban ngày ban mặt đất trời sáng choang, camera giám sát chặt chẽ, chắc không xảy ra chuyện gì đâu.

Vừa vào cửa, một cái bóng to đùng bổ tới, Cố Tử An sử dụng ký ức cơ bắp được huấn luyện ra của mình, ném vai, bóng đen nện xuống sàn thật mạnh.

Bởi gì đau, gương mặt đỏ rực của Tô Đình Đinh lập tức phai màu, ngũ quan biến dạng, linh hồn cũng sắp bay ra khỏi cơ thể.

"Đây, là người hâm mộ của cậu." Giáo quan Trần chậm chạp giải thích.

Tô Đình Đình vươn một cánh tay thể hiện cảm giác tồn tại, đưa ngón giữa lên trời, tức xì khói, "Vừa rồi phải, bây giờ không phải nữa, thoát fan trong một giây, a, ngã chết tui rồi."

Phía bên này, cuối cùng Thẩm Mặc cũng chờ được ngày ê kíp vào trại huấn luyện, nhân khoảng thời gian ê kíp chào hỏi sĩ quan, anh đeo bảng công việc, chuồn đi tìm Cố Tử An.

Người đầu tiên gặp được là hướng dẫn hình người của Cố Tử An, Thẩm Mặc có cảm nhận rất tốt với Thân Yến Thư tiến lên, "Xin chào, xin hỏi cậu biết Cố Tử An đang ở đâu không?"

Thân Yến Thư quan sát người đến, nhìn thấy họ tên trên thẻ công tác, đã hiểu, "Chắc cậu ấy bị giáo quan đưa đến một căn phòng toà một."

"Được, cảm ơn." Thẩm Mặc cảm ơn, vội vàng rời đi.

Cố Tử An nhìn thấy mình chắc chắn sẽ vui đến mức xoay vòng vòng, tưởng tượng phản ứng kích động của Cố Tử An sau khi nhìn thấy mình, khoé môi Thẩm Mặc nhoẻn cao, hận không thể dịch chuyển tức thời đến trước mặt cậu.

Tiếng vật nặng rơi xuống đất một tiếng "bịch" lớn, đầu tiên Thẩm Mặc sửng sốt một lúc, sau đó đi về nguồn âm thanh.

Trong phòng, nơi gần cửa, một chàng trai cao lớn đè một người xuống đất, mặc dù vóc dáng bị che kín, nhưng từ giọng nói có thể phán đoán người bị đè là một cô gái.

Mà chàng trai cao lớn kia, chỉ dựa vào cái ót Thẩm Mặc có thể nhận ra ngay là bé ngốc nhà anh!

"Hửm?" Thẩm Mặc kéo dài giọng, nghiến ra vài từ trong miệng, "Cô nam quả nữ?"

"Ở đây còn một người." Giáo quan Trần nhanh nhẹn đi ra từ góc.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Cố Tử An nhảy bật lên, luống cuống tay chân, "A, sao anh đến đây thế?"

"Chẳng lẽ anh không nên đến?" Thẩm Mặc ôm cánh tay nhướn mày, cảm thấy thịt mình có lòng mang đến mang đi đút Cố Đì-Bai thì hơn.

"Không không, anh hiểu lầm rồi." Cố Tử An kéo cánh tay Thẩm Mặc, sợ anh quay đầu bỏ đi thật, "Đây là fan của em, hồi nãy cổ kích động quá, em đang giúp cổ bình tĩnh lại."

"Ai là fan của cậu, đừng nói bậy." Bởi gì quá đau chưa đỡ, Tô Đình Đình còn nằm trên sàn lạnh nãy giờ, cô cứng cổ phủ nhận, "Tôi cùng lắm được coi là fan hết hạn của cậu, tôi khinh."

Chấm nước bọt phun ra từ đôi môi đỏ, bắn lên một khoảng, sau khi tốc độ về không, dưới sự vẫy gọi của đất mẹ, bịch ~ đập lên mặt Tô Đình Đình.

Ngửa mặt lên trời nhổ nước bọt phiên bản đời thực.

Nhìn gương mặt nhe răng nhếch mép của Tô Đình Đình, trong đầu Thẩm Mặt hiện ra ảnh đại diện ID quen mắt thường xuyên xuất hiện trong khu bình luận của quân đội, anh hỏi ra tên tài khoản, "Đoá hoa vàng của Tổ quốc?"

Động tác lau mặt của Tô Đình Đình chợt cứng đờ, mắt mở to, "Ôi vải! Chị em bồ là ai?"

Làm lơ xưng hô kì kì gay gay của cô, nét mặt của Thẩm Mặc phức tạp, "Bạn trai của Cố Tử An 6."

Nghĩ đến Tô Đình Đình cô mỗi ngày cà khịa vô số người, trong đó khịa tương đối nhiều chính là vị "Bạn trai của Cố Tử An 6" người mắc bệnh ảo tưởng cấp độ nặng mang điệu bộ nghiêm túc, ăn nói như bạn trai thật sự của Cố Tử An, dùng thân phận chính cung lảm nhảm trên mạng.

"Đù! Không ngờ là chính cung thật!" Tô Đình Đình biểu diễn tuyệt kĩ độc môn — tui nứt rồi ngay tại chỗ.

Làn đạn cũng làm mới "có gián điệp, trong đống vợ giả này có lẫn một vợ thật! Mọi người chạy mau!" liên tục.

Cố Tử An vừa nghe ID này liền không vui, "Tại sao phải thêm 6?"

"Bởi vì 12345 đã bị đăng kí, có nhiều bạn trai thế em vui không?" Thẩm Mặc cười giả trân.

"Không vui, không vui tí nào." Cố Tử An rụt cần cổ bị Thẩm Mặc kiểm soát.

"Ngài Thẩm." Lưu Nhạc đã có thời gian rảnh đuổi tới, nghe nói Cố Tử An cũng ở đây, muốn đến gặp mặt thuận tiện tặng kem chống nắng mình làm đại sứ, để tránh ngày nào cũng tìm cậu ta đòi link phẫu thuật thẩm mỹ.

"Ơ? Tô Đình Đình?" Nhìn người nằm trên sàn như ăn vạ, Lưu Nhạc thắc mắc, đây chẳng phải fan của tui ư? Sao lại chạy tới đây, chẳng lẽ lịch trình của tui đã bị lộ?

Tô Đình Đinh bị nứt lập tức nứt thành mảnh vụn, thân là ba phải cộng lăng nhăng của giới giải trí, Tô Đình Đình dùng mười mấy acc clone, đu mười mấy ngôi sao, nhưng chưa bao giờ ngờ lại bể kèo đột đột ngột như vậy.

Bể kèo có rủi ro, lăng nhăng cần cẩn trọng.

"Tô Đình Đình là chị gái sinh đôi của em, em là Tô Tẩu Tẩu."

"Lắc tay trên tay cô là goods tiếp ứng của tôi." Lưu Nhạc vô tình vạch trần.

"Chúng ta tha cho nhau không được sao?!" Tô Đình Đinh đứng bật dậy, đánh bài chuồn.

Cố Tử An gãi đầu không hiểu lắm, một lòng nhào lên người Thẩm Mặc, mặt nhọn đi, dưới mắt có quầng thâm nhạt, huhuhu, chắc chắc là do nhớ tui mà ra.

Vợ yêu tui quá, đã ảnh hưởng tới sức khoẻ của ảnh luôn rồi, nàm sao đây? Làm thế nào để vợ bớt yêu tui một chút chút đây.

Thẩm Mặc - bởi vì phải thay Cố Tử An không có năng lực kinh doanh tiếp quản Cố thị, mà ngày nào cũng tăng ca mỉm cười, không nói gì.

"Anh, thường xuyên trả lời cư dân mạng thật hả?" Cố Tử An tò mò hỏi.

Nghĩ đến mình nhất thời ấm đầu đã đăng cái gì, Thẩm Mặc đặt nắm tay bên môi ho, "Không thường xuyên."

Aaa, phủ định chính là khẳng định, chắc chắc Thẩm Mặc đã đăng rất nhiều, sau khi lấy được điện thoại tui phải chụp màn hình toàn bộ đóng khung lên!

"Nghe nói em nhờ thượng tướng mua giúp thịt ăn?" Thẩm Mặc chuyển chủ đề, mở hộp giữ nhiệt trong lòng bàn tay, "Anh đã làm ít sườn kho tàu mang đến, tranh thủ chưa tập hợp em mau nếm thử xem."

"Áu áu, yeahh!" Cố Tử An lập tức vẫy đuôi đi theo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play