Thứ đồ chính mình phải lao lực cực khổ mới có được, có người cư nhiên phải bị dụ dỗ mới đáp ứng. 

Đôi mắt Phỉ Đồng đỏ lên vì không nháy mắt trong thời gian dài, sự ghen ghét cơ hồ như muốn hiện hình. Mà gã lại không muốn rời đi, dù biết đứng ở đây chỉ như rước lấy nhục nhưng gã vẫn muốn đứng ở chỗ này nhìn Hoắc Vọng nhiều hơn một chút. 

Trong đầu gã tất cả đều là hình ảnh mình thay thế Lâm Úc. Nếu như gã có thể bò lên giường Hoắc Vọng, anh cũng sẽ thiên vị gã rõ ràng như vậy sao? 

Đại khái có thể bộ dáng đứng đơ ở đó của Phỉ Đồng thật sự quá dễ gây chú ý, cuối cùng Hoắc Vọng cũng quét ánh mắt lạnh lùng qua. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play