Để nhìn cẩn thận hơn, Lâm Úc hơi rướn người về đằng trước, cái đuôi hơi nôn nóng phất phơ. 

Hoắc Vọng rũ mắt hỏi: "Nhóc thích bức tranh kia?" 

"Ngao." Lâm Úc vô thức lắc đầu, sau khi phản ứng lại liền cứng người. Cậu nhanh chóng vươn móng trước gãi gãi cái mũ dê con trên đầu mình, làm bộ vừa nãy lỗ tai không thoải mái. 

Hoắc Vọng chỉ khẽ cười, không nói gì thêm, bàn tay ôm cậu tiến gần thêm chút nữa. 

Chẳng qua dù chỉ một chút, Lâm Úc đã có thể thấy từng chi tiết trên bức tranh kia. Dù chỉ bằng một sự khác biệt vô cùng nhỏ nhưng cậu vẫn có thể thấy được thói quen xuất nhập của vị họa sĩ vĩ đại kia. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play