【Xuyên nhanh】Thật Thơm

Chương 1


1 tháng


Trung tâm hệ thống gần đây đã tung ra một hạng mục mới tên là “Biến Hình Ký”. Các bộ phận cùng trao đổi nhiệm vụ với nhau. Có thể do Tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm mấy năm nay mắc quá nhiều lỗi nên bị trời trừng phạt, vận khí tương đối đen đủi, bốc trúng chính là tổ Cứu Vớt Thế Giới.

Tổ Cứu Vớt Thế Giới nghe tên có vẻ quyền uy và mạnh mẽ nhưng thực chất nhiệm vụ chủ yếu của tổ chỉ là an ủi nhân vật chính cầu mà không có được, cuối cùng trở thành nhân vật phản diện muốn trả thù xã hội.

Nhiệm vụ này vô cùng gian nan. Cho tới nay chưa lần nào thành công, thế nên thành tích của cả tổ năm nào cũng tụt xuống dưới cùng. Vốn dĩ tổ bọn họ đã từ bỏ điều trị, ngàn vạn lần không nghĩ tới năm nay trung tâm hệ thống đột nhiên cải cách, bọn họ có thể thay đổi công việc.

Thật đáng mừng!

Là tổ trưởng tổ Cấm Nội Dung Khiêu Dâm, Sở Hạ hoàn toàn cao hứng đến mức không đứng dậy nhưng kết quả chuyện này đã được định đoạt. Tổ trưởng tổ Cứu Vớt Thế Giới sợ bọn họ đổi ý, liền dọn toàn bộ hành lý vào đây, hiện tại chỉ chờ tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm phái người tới tiếp nhận nhiệm vụ cứu vớt thế giới.

Sở Hạ cảm thấy nếu bản thân làm tổ trưởng tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm, chắc chắn cậu cần phải phát huy hết tác dụng, cơ hội hiếm có này nên khiêm tốn trao cho những người trẻ tuổi và cầu tiến kia.

Tuy nhiên, những người trẻ tuổi kia còn khiêm tốn hơn cậu. Một câu của một lãnh đạo đến trước, ngồi bên cạnh tổ trưởng tổ Cứu Vớt Thế Giới xem bọn họ tuyển nửa ngày cũng không tuyển được một người nào. Biết là bọn họ rất sốt ruột, dứt khoát tuyên truyền giảng giải, hy vọng tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm hiểu kỹ càng tỉ mỉ về nhiệm vụ Cứu Vớt Thế Giới của họ.

Trọng điểm vị tổ trưởng này nhấn mạnh là nhiệm vụ của bọn họ không quá khó khăn như mọi người tưởng tượng, không những có thể trải nghiệm miễn phí phong tục tập quán của các tiểu thế giới, nhân viên làm việc còn được hệ thống người đàn ông mạnh mẽ có phục vụ tận cửa, trực tuyến 24 giờ, theo dõi và bảo vệ toàn bộ hành trình. Bạn không cần lo lắng, thậm chí ngay cả khi nhiệm vụ thất bại cũng sẽ không có bất kỳ sự trừng phạt nào.

Lời nói của tổ trưởng này không cần tin hết, nhưng mà hệ thống người đàn ông mạnh mẽ một đối một làm Sở Hạ thực sự động lòng.

Không ai biết rằng tổ trưởng Sở của tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm có gương mặt lãnh đạm lại ẩn giấu một tâm hồn tao nhã.

Đôi mắt này của cậu trong tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm đã trải qua quá nhiều. Trước mắt, cậu cũng muốn cảm nhận một tia sáng trắng lóe lên trong truyền thuyết là như thế nào.

Trên thực tế, các thành viên khác trong tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm vẫn thờ ơ sau khi nghe bài giảng tuyên truyền say mê của tổ trưởng tổ Cứu Vớt Thế Giới, mông không nhúc nhích một chút. Sở Hạ cân nhắc vài lần, cuối cùng phát hiện vẫn chỉ có thể chính mình đi lên.

Các thành viên của tổ Truy Quét Nội Dung Khiêu Dâm cảm động không ngừng trước tinh thần cống hiến anh dũng và không sợ hãi của tổ trưởng. Họ đều tỏ vẻ sôi nổi rằng khoảng thời gian này chắc chắn phải tăng ca, làm việc nghiêm túc, kiểm tra tất cả video bị hoãn vài ngày trước và chưa được kiểm tra.

Sở Hạ: Tôi cảm ơn các cậu.

Sở Hạ mở mắt ra lần nữa, xung quanh là ánh đèn màu vàng ấm áp phản chiếu trên nền đá lát màu trắng. Cậu đang xả nước trong bồn cầu, khóa quần còn chưa được kéo lên. Sở Hạ nhìn chằm chằm hồi lâu, nó dường như nhỏ hơn một chút, bất quá đây không phải trọng điểm. Trọng điểm là thứ này trông giống xoạc chân làm hai.

Cậu hứng thú nhắm mắt lại, lại mở mắt ra, cuối cùng hợp hai làm một. Sở Hạ thở dài một hơi, vẫn còn may, còn may chỉ là nguyên chủ uống quá nhiều, cho nên bản thân vừa rồi mới bị hoa mắt. 

Xem ra cậu đã đến trung tâm tiểu thế giới này, Sở Hạ có chút không khéo léo rút khăn giấy ra, vệ sinh cho chính mình sạch sẽ, sau đó kéo khóa quần lên, ngồi ở bồn cầu chờ đợi hệ thống tới đây gây sự.

Đinh một tiếng, giọng nói máy móc vang lên trong đầu cậu: “Xin chào cậu Sở, tôi là hệ thống phụ trợ của ngài, 25806.”

Sở Hạ nghe thấy giọng nói nhất thời có chút sững sờ, hỏi: “Không phải nói trang bị đến là người đàn ông mạnh mẽ sao?”

Hệ thống xem xét một lượt, không chút lưu tình đáp lại: “Hệ thống phụ trợ số 25806, mật danh người đàn ông mạnh mẽ, hết lòng phục vụ ngài.”

“…”

Sở Hạ: “Lần trước tôi nghe chuyện cười này là mì xào hải sâm, hiện tại muốn rút lui không kịp sao?”

Giọng nói hệ thống không hề dao động: “Cốt truyện đã được truyền vào, mời cậu chú ý kiểm tra và nhận.”

Sau khi giọng của hệ thống trầm xuống, trong đầu Sở Hạ tràn ngập những thứ khác. Chủ nhân thân xác hiện tại của cậu là ngôi sao nhỏ tuyến mười tám tên là Lý Liên Tinh, bỏ học trung học cơ sở. Qua một khoảng thời gian, đã làm tiếp thị một thời gian, cậu ta được một tuyển chọn viên để mắt tới, thành lập một nhóm nhạc nam với mấy chàng trai lớn hơn cậu ta ra mắt.

Đứa nhỏ tuổi nhất trong nhóm tên là Bạch Nhất Cảnh, nhìn rất yếu ớt và đáng yêu, làm người ta yêu quý, vừa ra mắt liền thu được vô số fans hâm mộ. Trong số năm thành viên trong nhóm, chỉ có cậu ấy là người có lượng truy cập nhiều nhất, hơn nữa nền tảng vững chắc, và càng có nhiều ông lớn muốn hộ tống nâng đỡ cậu ấy.

Tính tình nguyên chủ vốn ghen tị, không lộ ra chuyện tốt với người khác, năm lần ba lượt đến tìm Bạch Nhất Cảnh gây phiền toái, còn nghĩ ra đủ loại chiêu trò  khiến đối phương phải xấu hổ. Có thể mỗi lần đều là tự làm tự chịu, tự tìm rắc rối, thậm chí Sở Hạ nghĩ không ra, rốt cuộc động cơ nào khiến nguyên chủ trải qua nhiều lần thất bại nhưng vẫn không bỏ cuộc.

Sở Hạ giơ tay nhéo nhéo lông mày, lần đầu tiên cậu thực hiện nhiệm vụ của tổ Cứu Vớt Thế Giới, ngoại trừ những chuyện xấu xa của nguyên chủ ra, còn cho Sở Hạ một người chồng. Chồng cậu là Bạch Ngạn, chú nhỏ của Bạch Nhất Cảnh, cũng là nhân vật phản diện trong thế giới này.

Sở Hạ muốn tán thưởng nguyên chủ nhưng tình cảm giữa nguyên chủ và Bạch Ngạn không được tốt. Từ khi lãnh chứng tới nay, số lần cậu ta gặp Bạch Ngạn có thể đếm trên đầu ngón tay. Mà mỗi lần Bạch Ngạn phái người tới tìm cậu ta ra cũng đều là vì chuyện của Bạch Nhất Cảnh.

Sở Hạ phì một tiếng, trong ký ức của nguyên chủ, không biết tại sao lúc còn trẻ Bạch Ngạn đã ở trong làng giải trí vài năm, nắm giữ mấy vua màn ảnh lưu lượng đỉnh cao. Sau đó, anh chuyển sang đầu tư hậu trường, rồi trở thành gia chủ hiện tại của nhà họ Bạch. Nguyên chủ chỉ biết tường tận việc này, những thông tin khác về nhân vật phản diện phải chờ cậu thấy tận mắt Bạch Ngạn mới có thể lý giải.

Sở Hạ rời khỏi bồn cầu đứng lên, lúc đứng dậy còn hơn choáng váng, suýt chút nữa lại đặt mông ngồi xuống. Cậu bám vào tường dừng một lúc rồi đứng thẳng người, đẩy cửa rời đi. Cậu đi tới rửa tay trước rồi rửa mặt sạch sẽ, để đầu óc tỉnh táo lại, đứng trước gương sửa sang lại búi tóc một chút, sau đó mới từ phòng tắm bước ra ngoài.

Bên ngoài có tiếng người ồn ào, âm nhạc chói tai, Sở Hạ đeo khẩu trang lên tiến vào trong đám đông reo hò.

Các chàng trai và cô gái trẻ lắc lư cơ thể của mình trên sàn nhảy, khuấy động tay theo điệu nhạc. Sở Hạ chen qua đám người đông đúc, trong lúc đó còn bị tên dê xồm sờ soạng một cái. Hệ thống giám sát trong không gian thấy cảnh tượng này, sợ hãi nhảy dựng lên. Người bản địa của thế giới này thật chán sống, cũng dám quấy rối tình dục tổ trưởng Sở của bọn họ.

Chẳng qua, biểu cảm trên khuôn mặt Sở Hạ luôn bình tĩnh ứng phó, giống như núi Thái Sơn có sụp đổ thì sắc mặt cậu vẫn không thay đổi. Nhưng vẻ mặt ửng hồng do say rượu kia khiến cậu không phải người dễ dàng tiếp cận. Cậu tự mình đi đến hàng ghế dài phía trên, cầm một ly rượu lên, lắc nhẹ trong tay. Cậu bắt đầu nhớ lại tại sao mình lại ở đây hôm nay, và sau đó phải về nhà thế nào.

Chất cồn trong rượu làm não bộ của cậu tê dại, suy nghĩ trở nên mông lung liền đứng dậy. Đáng lẽ phải nhanh chóng tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện, bây giờ trong đầu cậu cứ quay cứ quay mòng mòng, cả buổi đều không có tiến triển gì.

Sở Hạ day trán, tinh thần hơi mê man, dáng vẻ hiện giờ của cậu thật sự không thích hợp dừng chân ở nơi này nhưng cậu luôn cảm thấy nguyên chủ có chuyện còn chưa xử lý hết ở đây.

Sở Hạ nhìn chằm chằm cocktail màu hồng pha lẫn với màu đỏ cam y hệt như ánh hoàng hôn rực rỡ nhất trên bầu trời. Bên trong trung tâm hệ thống cũng không có thứ tốt như vậy. Sở Hạ không nhịn được sức hấp dẫn liền uống một ngụm, chép chép miệng. Quả nhiên là thứ tốt, mặc dù uống vào có chút cay xè nhưng ngay lập tức cậu có thể nếm ra mùi vị khác. Sở Hạ nhịn không được lại uống ngụm nữa.

Không lâu sau, ly cocktail trong tay cậu đã cạn đến đáy. Đầu óc càng thêm mơ hồ, tất cả người hay vật mà cậu thấy đều được nhân đôi.

Cậu vỗ vỗ trán, đứng dậy định đi khỏi chỗ này, chỉ là vừa ngước mắt lên liền phát hiện một người thanh niên đeo khẩu trang xuất hiện trước mặt mình. Sở Hạ nhìn không rõ dáng vẻ người thanh niên này, hệ thống lại nhắc nhở trong đầu cậu nói rằng đó là Bạch Nhất Cảnh.

Sở Hạ ồ một tiếng xong, người kia vẫn không đứng dậy.

Bạch Nhất Cảnh cau mày nhìn Sở Hạ ngay trước mặt mình, trên tay cầm ly rượu màu lam nhạt, trong đó có đá vụn trôi nổi, như là sao sáng trong đêm khuya làm bầu trời đêm đẹp đẽ. Vẻ mặt cậu ta lạnh lùng hỏi: “Ly rượu này là chú tìm người đưa cho tôi à?”

Phía sau Bạch Nhất Cảnh còn có một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi, là trợ lý Trần bên cạnh Bạch Ngạn. Khuôn mặt ông ta nhìn Sở Hạ đầy mỉa mai, giống như nhìn một tên hề đang nhảy nhót.

Đầu óc Sở Hạ như bị cái gì đó cầm búa đập đến hoa mắt. Bỗng dưng cậu nghĩ đến đêm nay nguyên chủ vốn là tìm người hạ thuốc trong ly rượu của Bạch Ngạn. Còn nghĩ muốn tìm người làm cậu ấy.

Bây giờ xem ra hơn nửa kế hoạch thất bại rồi.

Không chỉ thất bại, cậu ta còn bị bắt lại.

Xem sắc mặt hai người này, e rằng hôm nay chỉ sợ không thể bỏ qua chuyện tốt đẹp này. Sở Hạ ngẫm nghĩ, thoáng chốc nở nụ cười đứng dậy, hơi cứng đờ người nhìn Bạch Nhất Cảnh cười nói: “Có lẽ nó được đưa nhầm, vốn dĩ là cho tôi.”

Bạch Nhất Cảnh lộ vẻ mặt giống y biểu cảm một người đần, đưa ly rượu kia tới trước Sở Hạ, chau mày nói với cậu: “Vậy chú uống đi.”

Sở Hạ nhận lấy, hơi do dự một chút sau đó uống một hơi cạn sạch ly rượu.

Hệ thống trong đầu cậu liên tục kêu tích tích tích, nhắc nhở cậu thứ này không có lợi cho sức khỏe. Sở Hạ thầm nghĩ dù không có lợi cho sức khỏe cũng còn hơn lúc về bị Bạch Ngạn rót mười ly.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, Bạch Ngạn từng cảnh cáo cậu ta. Nếu cậu ta ra tay với Bạch Nhất Cảnh thì cậu ta làm gì Bạch Nhất Cảnh sau này anh sẽ làm gấp 10 lần trên người cậu ta.

Mối đe dọa này nghe có vẻ đáng sợ nhưng nghĩ lại cũng rất thú vị.

Không biết vì lý do gì, não bộ quay cuồng của Sở Hạ bỗng chốc tỉnh táo, có thể khiến cậu nghĩ ra cách thay đổi lợi ích từ lời uy hiếp của Bạch Ngạn rất lớn. Bằng không sau này cậu phải đi mở phòng với Bạch Ngạn.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play