Trò cười của đám ô hợp chưa bao giờ có một kết cục tốt đẹp.
Đám đàn bà đập phá cửa hàng của Tống Mẫn Đào từ chối hòa giải bồi thường, thậm chí không thèm giữ sĩ diện cơ bản nhất. Họ thà rằng bị tạm giam mười mấy ngày chứ không chịu nói xin lỗi Tống Mẫn Đào, còn kêu Tống Mẫn Đào muốn đòi tiền thì tố cáo họ.
Họ dám chắc Tống Mẫn Đào không có tiền, không có sức để chống lại họ, nên mới dám ngang ngược như vậy.
“Đừng tưởng rằng cô không buôn da bán thịt thì có gì đáng hãnh diện.” Trong phòng hòa giải, Lưu Xuân Hoa châm chọc Tống Mẫn Đào: “Che giấu một đứa con gái quái vật cũng không phải là chuyện gì có thể phơi bày dưới ánh mặt trời.”
“…”
“Nếu tôi là cô thì tôi đã tự tử từ lâu rồi!”
Tống Mẫn Đào mệt mỏi quá độ, gương mặt xinh đẹp tiều tụy không còn một chút sức sống, bà ấy không thèm để ý Lưu Xuân Hoa, cũng không thèm để ý bất cứ người nào, dường như ngay cả cảm xúc đau buồn cũng đã khô kiệt. Bà ấy im lặng dời mắt, đứng dậy, bình tĩnh nói với cảnh sát: “Cảm ơn ông, thêm phiền phức cho ông rồi, tôi phải về nhà chăm sóc con gái.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play