Ánh sáng chói mắt bị tiếng người xé rách từng từng tia vụn vặt, mồ hôi làm ướt khuôn mặt không còn giọt máu của Chu Niệm. Cô bị đám đông đẩy tới đẩy lui, tầm mắt nhìn về phía bóng lưng cao gầy kia cũng liên tục rung chuyển.
Đứng giữa không gian hỗn loạn này, cô cảm thấy ngộp thở nhưng lại không nỡ rời đi. Cho dù cô không thể làm được gì, cho dù cô bất lực trước cảnh ngộ này.
“Thất Cân, sao con lại ở đây?” Bỗng chốc, một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên.
Chu Niệm kinh hãi ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Nhiễm Ngân.
Nhiễm Ngân xách một miếng thịt bò tươi và một con cá lư mới làm thịt trên tay, đưa mắt nhìn bàn vẽ trên lưng Chu Niệm: “Vẽ tranh xong sao còn đứng đây hóng chuyện?”
Trong mắt Nhiễm Ngân, trong mắt mọi người, Chu Niệm chỉ là một trong số các quần chúng mà thôi.
Chu Niệm cắn môi, cố kìm nén cảm xúc mà nở một nụ cười ngoan ngoãn, nói: “Không có, ngoài trời nóng quá, con đang định về nhà vẽ tranh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play