Bên ngoài truyền tai nhau đủ thứ tin đồn xoay quanh việc tại sao Hạc Toại nghỉ học, nhưng chỉ có một mình Tống Mẫn Đào mới biết nội tình bên trong câu chuyện.
Từ đó đến nay, đây cũng là đề tài cấm kỵ tuyệt đối không được nhắc đến trong nhà.
Mỗi lần cô muốn nói với Hạc Toại về việc học, thái độ của anh đều vô cùng lạnh nhạt, luôn đối phó dăm ba câu cho qua chuyện rồi đuổi cô đi.
"Ôi!" Tống Mẫn Đào lắc đầu, buông tiếng thở dài não nề
Ngoài cửa sổ là khung trời rạng đông của những tia nắng ban mai chớm nở, bao bọc ánh sáng là những rặng núi xanh trùng trùng điệp điệp, nguy nga tứ phía. Tống Mẫn Đào trông về phương xa, dường như bà ấy đang nhìn núi, lại phảng phất dõi theo bầu trời xa ngàn tít tắp. Nói chung, cặp mắt bà ấy chứa chan sự buồn bã và quạnh vắng.
Chu Niệm cũng không vội gặng hỏi, lặng lẽ ngồi trước bàn học. Cô đưa lưng với bàn học, quay mặt về phía Tống Mẫn Đào.
Tống Mẫn Đào ngóng nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ rất lâu mới thôi. Bà ấy nhìn Chu Niệm, nở nụ cười đầy hiền từ, rồi lại nhìn xuống, nhìn chiếc quần jeans mà Chu Niệm đang mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play