Sau khi Chu Niệm nhìn thấy rõ cuộn màng bọc thực phẩm ở trong vũng máu, chưa bao giờ cô cảm thấy tức giận như thế. Đây là lần thứ hai cô bắt gặp Tiêu Hộ ỷ đông hiếp yếu. Lần trước là ở hẻm Hẹp Dài, Tiêu Hộ dẫn theo năm người tìm đến gây phiền phức với Hạc Toại nhưng vẫn bại trận. Lần này, anh ta vậy mà lại trực tiếp dẫn theo người đứng chặn ngay tại cửa nhà của Hạc Toại, thậm chí còn dùng dao đâm Hạc Toại bị thương.
Càng nghĩ cô lại càng tức giận.
Hạc Toại nằm trên mặt đất đã chìm vào hôn mê, cô lại không tài nào cảm thấy giận dữ, hơn hết cô lo lắng và bất an nhiều hơn.
Anh sẽ không chết đâu mà, phải không?
Khi Chu Niệm vừa nghĩ đến loại kết quả xấu nhất có thể xảy ra là cái chết, cô không nhịn được mà run rẩy toàn thân. Trong bóng tối yên tĩnh, cô nghe thấy được tiếng hít thở gấp gáp và hỗn loạn của chính mình, còn có cả tiếng răng nghiến chặt, ‘canh cách’ va vào nhau.
Mặc dù không biết phải mất bao lâu nữa thì xe cấp cứu mới đến, nhưng trong khoảng thời gian này, Chu Niệm cho rằng mình cũng không thể cứ đứng yên mà nhìn như vậy, chẳng làm gì.
Cô cất điện thoại vào túi quần jean rồi bước lại gần Hạc Toại.
Một vũng máu thật lớn chảy ra dưới cơ thể Hạc Toại. Dưới ánh trăng lạnh lẽo, màu của máu lại càng trở nên kỳ dị và đáng sợ, đỏ đến tột độ tới mức khiến người ta nhìn mà kinh hãi.
Mỗi lần Chu Niệm tiến lên thêm một bước, cô lại càng đến gần đến vũng máu kia hơn, cho đến khi đôi giày vải màu trắng của cô giẫm vào trong vũng máu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT