Cuối tuần Nhiễm Ngân phải vào thành phố và ở lại đó hai ngày để xử lý công việc liên quan đến bảo hiểm của Chu Tẫn Thương. Bà ta ăn sáng cùng Chu Niệm xong mới lên đường.
Trong bữa ăn sáng, Nhiễm Ngân múc bát cháo cải xanh thứ hai cho Chu Niệm, lúc đặt cháo xuống trước mặt cô thì bất mãn than phiền: "Con nói xem tại sao lúc rao hàng mời mua thì mấy công ty bảo hiểm kia cứ ton tót cái miệng mà đến khi phải bồi thường thật thì lại quay ngoắt một trăm tám mươi độ vậy hả? Lúc thì kêu thiếu giấy tờ này lúc lại kêu thiếu thủ tục kia, làm một đống thủ tục rồi có thấy xong đâu?"
Chu Niệm im lặng nghe chứ không tiếp lời.
Đối với Chu Niệm mà nói thì cuối tuần này chính là thời gian tự do hiếm có. Ba bữa cơm không cần phải hoàn thành dưới ánh mắt soi mói của Nhiễm Ngân nữa. Cô sẽ có thời gian muốn ăn ít thì ăn, cũng có thể nhịn luôn không ăn cũng được.
Coi như hai ngày này sẽ là khoảng thời gian cô sống với những bữa ăn thoải mái đi.
Sau khi ăn sáng xong, Nhiễm Ngân trở về phòng thay bộ đồ khác rồi đi ra ngoài.
Hôm nay Chu Niệm vẫn phải đi vẽ vật thực như cũ. Bình thường vào cuối tuần cô ăn sáng xong thì xách dụng cụ vẽ tranh ra cửa luôn nên không có quá nhiều thời gian để ói.
Nhưng cuối tuần này lại không giống vậy. Cô không cần phải chạy vào nhà vệ sinh công cộng gần đây nữa mà có thể ói luôn ở nhà.
Lúc giục ói, Chu Niệm cũng không cần dùng bất kỳ loại công cụ nào khác, thậm chí còn chẳng cần móc họng nữa mà vẫn dễ dàng phun được hết toàn bộ đồ ăn trong dạ dày ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play