Lúc Hạc Toại chịu buông Chu Niệm ra thì Chu Niệm đã sắp ngạt thở, mặt cô đỏ bừng lên. Trong lúc cô đang há hốc miệng ra để thở hổn hển thì nghe thấy tiếng cười nhỏ đầy cợt nhả của người đàn ông xen lẫn trong tiếng mưa rơi.
Chu Niệm ngẩng đầu lên, mặt cô vẫn còn đỏ bừng, lắp bắp nói: "Anh cười cái gì..."
Hạc Toại giơ một bàn tay to lớn của mình lên đặt phía trước trán cô, làm như một chiếc ô nhỏ vậy. Ánh mắt sâu lắng của anh nhìn vào đôi môi đỏ mọng của cô: “Anh chỉ đang nghĩ rằng nếu anh còn không buông em ra nữa thì e rằng em sẽ nghẹt thở đến chết mất."
Chu Niệm: "..."
Làm gì mà khoa trương vậy chứ.
Cô gạt tay anh ra, cười nhạo lại anh rồi nói: “Sao hôm nay anh lại làm chuyện ngu ngốc như vậy?”
Xuống sông để mò tìm sợi dây chuyền đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT