Lúc bước ra khỏi bệnh viện gần đó, mặt trời đã bắt đầu lặn về phía tây, chân trời rực rỡ ráng đỏ, nguyên nửa bầu trời đều là màu đỏ cam chói mắt.
Sở Việt và Lục Kiêu Minh đứng dưới tòa nhà nội trú, không hẹn mà cùng quay đầu nhìn đối phương, sau đó đồng thời gục đầu xuống thở dài một hơi.
Được rồi, năm mươi ngàn vừa mới kiếm được, còn chưa kịp cầm nóng tay đã bay hết rồi.
Ai bảo bà cụ đó lại bị bệnh tim thật chứ! Chỉ cần bị dọa sợ chút thôi là đổ bệnh. Thế nhưng nếu nói bà ta bị Lục Kiêu Minh dọa sợ thì thực sự không hề có chuyện đó.
Xem như hai phần thật tám phần giả thôi.
Sau khi vào viện, bà cụ hết nói mê sảng lại chảy nước mắt, có lẽ là diễn nhập tâm nên trông cứ y như thật vậy. Lục Kiêu Minh áy náy không chịu nổi, nếu không phải trong tay không có điện thoại thì chưa biết chừng anh đã liên lạc với người quản lý nhờ chuyển tiền cho bà cụ rồi.
Cuối cùng Sở Việt phải ngăn Lục Kiêu Minh đang đi mượn điện thoại lại, đưa hết năm mươi ngàn mà Vương Cường mới cho mình cho bà cụ kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT