Phen này thì hay rồi, chỉ còn lại một tệ, trưa nay bọn họ biết ăn gì bây giờ? Hiện giờ, dù có mua màn thầu thì một tệ cũng chỉ có thể mua được hai chiếc mà thôi.
Đến lúc đó, lẽ nào họ sẽ chia nhau mỗi người một chiếc màn thầu, ngay cả một cốc nước cũng không có mà uống, cứ thế nhét bánh màn thầu khô không khốc vào bụng hay sao?
Như vậy có phải là thê thảm quá không?
Nghĩ đến đây, Lục Kiêu Minh chậm rãi ngẩng đầu lên, trông thấy Sở Việt đang ăn kem ốc quế, niềm hạnh phúc hân hoan ngập tràn trên khuôn mặt cô, không hiểu sao anh lại thấy tâm trạng của mình cũng không quá tệ, không chỉ không tệ mà thậm chí còn thấy hơi vui vẻ nữa.
Tâm trạng vui vẻ khiến khóe môi Lục Kiêu Minh hơi cong lên.
Thôi được rồi, mua thì cũng đã mua rồi, tiền là anh tự nguyện chi, có nghĩ nhiều cũng vô ích.
Hết tiền nhưng vẫn còn người, tiền hết thì cứ cho nó hết đi, hết thì vẫn có thể kiếm lại được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play