Xuyên Thành Tâm Ma Của Nhân Vật Chính

Chương 9


1 tháng

trướctiếp

Tiêu Mặc xuyên không, tất cả oan ức, khổ sở của cậu đều không phải lỗi của Sở Kinh Lan. Vì vậy, sau khi bình tĩnh lại, cậu vô thức xin lỗi y. Nhưng khi thấy Sở Kinh Lan ngạc nhiên ngẩng đầu, Tiêu Mặc mới chợt nhận ra không đúng: một Tâm Ma như cậu, lại xin lỗi bản thể chẳng phải là làm đổ vỡ hình tượng sao? Cậu không biết phải làm sao, lập tức rút lui về Thức Hải.
Tiêu Mặc trở lại Thức Hải biến thành nhân hình, nhớ lại hành động vừa rồi của mình, cảm thấy xấu hổ và lo lắng đi đi lại lại quanh gốc cây khô: "Xong rồi, xong rồi, Sở Kinh Lan nghe thấy lời xin lỗi đó sẽ nghĩ thế nào, Tâm Ma xin lỗi bản thể! Nghe thật kỳ quặc!" Tiêu Mặc bối rối không yên, khi chuẩn bị kéo hệ thống dậy thì đột nhiên dừng lại.
Dưới ánh nguyệt quang lạnh lẽo trong Thức Hải, Tiêu Mặc như được giác ngộ trong sự yên tĩnh tuyệt đối, đột nhiên nhìn thấy rõ ràng những điều trước kia chưa từng thấy. Hệ thống không yêu cầu cậu không được phá vỡ hình tượng Tâm Ma mà?
Giống như đã thông suốt, Tiêu Mặc cuối cùng cũng hoàn toàn tỉnh táo, từ từ ngồi xuống bên bờ Nguyệt Hồ, buông bỏ tạp niệm, phân tích lý trí bản thân. Vì phản kháng việc xuyên sách, những ngày qua cậu mang quá nhiều cảm xúc không rõ ràng. Nghĩ kỹ lại, chính vì những cảm xúc tiêu cực này, cộng thêm thân phận đối lập tự nhiên giữa Tâm Ma và chủ thể, cùng với việc gây tổn thương tinh thần cho Sở Kinh Lan có thể giúp cậu tích điểm nâng cao tu vi nên cậu mới có thể dễ dàng nhập vai Tâm Ma từ đầu, diễn xuất rất tốt.
Thực ra, điều này rất không công bằng với Sở Kinh Lan. Sở Kinh Lan vốn dĩ cũng phải vượt qua Tâm Ma kiếp, Tâm Ma kia chắc chắn còn ác liệt hơn Tiêu Mặc, nhưng đây không phải là lý do cho hành động của cậu. Từ khi cậu tuyên bố "Ta là Tâm Ma của ngươi", cậu đã quá bị thân phận này ràng buộc. Ban đầu cậu định mặc kệ mà, đúng không?
Theo tính cách của Tiêu Mặc, với những người không có ân oán nhưng không hợp tính, cậu chỉ chọn cách xa lánh, có thể không tiếp xúc thì không tiếp xúc, chứ không gây rắc rối cho đối phương. Việc cậu chủ động gây chuyện với Sở Kinh Lan là vì tích điểm, trước đây nói những lời đe dọa vì đó là cách duy nhất nên cậu mới làm vậy.
Tiêu Mặc phát hiện, vô tình, cậu dường như đã quá thuận theo thân phận Tâm Ma. Điều này không tốt. Cậu nhìn xuống cây sáo trong tay, nắm chặt hơn, hạ quyết tâm. Hiện giờ không phải không có cách vừa tự mình tu luyện vừa duy trì cuộc sống hòa bình với Sở Kinh Lan. Đã đến lúc bỏ qua khoảng cách về thân phận và thế giới, chân thành nói chuyện với y rồi.
Tiêu Mặc từ Thức Hải ra ngoài, phát hiện Sở Kinh Lan không ở Sở Gia, y đang đi trên một con đường núi vắng vẻ. Đây là con đường dẫn tới căn nhà gỗ bỏ hoang. Sở Kinh Lan thực sự chưa quên Đới Tử Thịnh, chuẩn bị đi thăm hắn ta, không giống như trong nguyên tác không hỏi han gì.
Nơi núi sâu rừng thẳm, hoang vắng không một bóng người, quả thật là nơi tốt để nói chuyện tâm sự. Tiêu Mặc sắp xếp lại những điều muốn nói, mở miệng với giọng điệu bình thường: "Sở Kinh Lan."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp