Phòng dùng để đón tiếp khách quý của Diệu Nhật Tông tất nhiên không kém cạnh bất cứ ai, trên bàn được bày các dụng cụ tốt nhất, sáng như gương, trên bình phong là một bức sơn thủy, khung cửa sổ được khắc hoa tinh xảo, tương tự như chiếc giường được đặt trong phòng.
Đúng như lời của đệ tử của Diệu Nhật Tông đã nói, giường quả thật rất rộng rãi, năm sáu người lăn lộn trên đó chắc cũng không thành vấn đề. Chỉ vì lời nhắc đó của hắn, ánh mắt của hai người bọn họ đồng loạt rơi lên cùng một vị trí, cả hai người không tránh khỏi dừng lại lâu hơn các nơi khác.
Tiêu Mặc và Sở Kinh Lan không hẹn mà cùng dừng mắt ở một nơi, sau đó cả hai hơi quay mặt, ánh mắt chạm nhau.
Chỉ là một cái chạm nhẹ, ánh mắt như đan xen vào nhau, Tiêu Mặc bất giác cười nhẹ, trong khi ánh mắt Sở Kinh Lan cũng trở nên dịu lại, như ánh nắng ấm áp của những ngày trời trong.
Hai người dần dần tiến lại gần nhau, bọn họ không còn dừng lại ở ánh mắt, mà trực tiếp chạm vào môi đối phương.
Ở bên ngoài, hai người hôn nhau là cách để bọn họ khẳng định mối quan hệ, khiến cho Sở Kinh Lan an tâm, chỉ dừng lại ở những nụ hôn dứt khoát và không sâu. Đến khi chỉ còn hai người, nụ hôn trong chốc lát bỗng trở nên dây dưa, hơi thở ấm áp đan xen, quấn quýt, công thành chiếm đất.
Cho đến khi khiến môi của đối phương nhuốm màu nhiệt độ của mình, cả hai mới chịu dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT