Bữa tối cả nhà ba người đều ăn mì, bột mì vừa mới nhào được cắt thành từng sợi, bỏ thịt rồi bỏ cả nước sốt nấm vào, còn làm thêm hai món rau xào, cô bé rất thích ăn, cái miệng nhỏ nhắn chóp chép không ngừng.
Ngược lại Chử Hi và Lận Tông Kỳ lại trầm mặc không nói gì khiến cho bầu không khí có chút kì lạ.
Để làm dịu bầu không khí, hai người không ngừng gắp thức ăn cho đứa con gái bé nhỏ, cô bé đấy làm sao mà ăn hết được từng đấy món, nhìn đống thức ăn dường như che lấp hết mấy miếng thịt trong bát, nó tức đến nỗi miệng phồng lên: “Con không ăn nữa… không ăn hết…”
Nó tố cáo bằng giọng điệu trẻ con.
Khiến cho Chử Hi và Lận Tông Kỳ càng trở nên ngượng ngùng, cả hai đồng thời đều cúi đầu, im lặng ăn hết mì trong bát của mình.
Nhưng chưa được bao lâu, Lận Tông Kỳ đột nhiên gắp một đũa đầy ắp thức ăn vào bát Chử Hi: “Em ăn nhiều một chút.”
Chử Hi không nhìn anh, cúi đầu nhẹ nhàng “vâng” một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT