Sân huấn luyện rất lớn, đi ra ngoài thì bên phải là kí túc xá. Chử Hi do dự đi về phía trước mấy bước, đi thẳng đến cuối đường cũng không thấy ai, đang do dự có nên trở về hay không, nào ngờ liền thấy phòng y tế cách đó không xa. Bước chân dừng lại, cô nhớ giữa phòng y tế và phòng để nồi hơi có con đường mòn vô cùng hẻo lánh, bình thường vắng người. Cô nhíu mày đi tới đó, lần này không đi bao lâu đã nghe được âm thanh quen thuộc.
“Cô nổi điên cái gì? Có có thể đừng tới tìm tôi nữa được không?”
Là giọng Lận Tông Kỳ, chỉ là nghe có phần nghiêm nghị.
Chử Hi dừng bước lại, ngẩng đầu thấy hai bóng dáng quen thuộc cách đó không xa, mặt đối mặt nói chuyện.
Đêm nay trăng tròn, mọi thứ đều rất rõ ràng.
Lui về sau hai bước, đứng sau một thân cây bên cạnh, khoảng cách không xa không gần.
Sau đó cô trông thấy cách đó không xa Tô Hòa ngẩng đầu nhìn Lận Tông Kỳ, tiếng nói xen lẫn tiếng khóc nức nở: “Em mới là vợ của anh, sao anh có thể làm vậy với em...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT