Có lẽ bị lời nói này của Chử Hi kích thích, anh nằm xuống cũng không ngủ được, lăn qua lộn lại nhiều lần, cuối cùng không nhịn được mở miệng: “Có phải em giận không? Đừng giận nữa được không? Em muốn anh làm thế nào thì nói với anh, anh nghe theo em hết.”
Nhưng đợi mãi vẫn không nghe thấy Chử Hi trả lời.
Lận Tông Kỳ lại xoay người mấy lần, cuối cùng nằm ngửa ra nhưng vẫn không ngủ được, nghe thấy cuối giường truyền tới tiếng hít thở, cuối cùng lặng lẽ đứng dậy cũng chạy đến cuối giường ngủ song không dám đụng vào Chử Hi mà chỉ nằm kế bên như vậy.
Sáng sớm hôm sau, Chử Hi tỉnh lại phát hiện trên giường không có ai, sau đó nghe thấy chỗ phòng bếp truyền đến tiếng động.
Cô xoa trán, ngồi yên không nhúc nhích.
Lận Tông Kỳ làm xong cơm lại đi giặt sạch quần áo, ăn xong cơm thì trở về phòng mặc quần áo. Thấy Chử Hi ngồi trên giường không nhúc nhích, anh thận trọng nói: “Anh ăn cơm rồi, lát nữa em nhớ ăn đấy, anh đi trước đây.”
Chử Hi cúi thấp đầu không nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT