Nếu đoàn trưởng Trịnh mời nhà bọn họ ăn cơm, vậy chắc chắn là phải đi rồi, không nói đưa nhiều tiền như vậy, thậm chí bọn họ cũng đã bày tỏ thái độ rồi, không đi thì có vẻ hai vợ chồng bọn họ không phóng khoáng.
Nhưng Chử Hi nghĩ nhiều rồi, cảm thấy bà già kia chắc chắn ở đó, chưa chắc có phải chủ ý của cô ta hay không.
Có thể là muốn tìm cơ hội gặp mặt Lận Tông Kỳ đi.
Tuy rằng Chử Hỉ không có tính tình bá đạo, nhưng khó tránh trong lòng có chút không thoải mái.
Ánh mắt lúc nhìn về phía Lận Tông Kỳ mang theo vài phần bất mãn, cũng không xác định trong lòng anh có hiểu rõ.
Ngẩng đầu, lại nhìn thấy Lận Tông Kỳ ôm cô nhóc lên đùi mang giày cho cô bé, cô nhóc lớn nhanh, bây giờ giày cũng không mang xong, tách chân con gái khỏi mặt đất rồi còn chưa mang vào chân được.
Chử Hi nhìn dáng vẻ qua loa cẩu thả đó của anh, trong lòng nháy mắt tức giận, tính tình này của Lận Tông Kỳ, ít nhiều gì cô cũng hiểu đôi chút, đối với người không thân quen, dù là một chút thời gian cũng không muốn lãng phí ở trên người bọn họ. Là loại người chỉ để ý thứ thuộc về mình điển hình, không thích quan tâm, cũng không phải không thích quan tâm, đối với người mình đặt trong lòng, chính là hận không thể thu xếp tốt cho bạn từ trước ra sau, có đôi khi cô làm chuyện gì, dù cho anh không giúp được gì, cũng muốn cân nhắc trong lòng, hỏi từ đầu tới đuôi phiền chết người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT