Giữa trưa Lận Tông Kỳ trở về nhìn thấy tiền đã đòi hết về đây, vô cùng vui sướng.
Chử Hi bèn dặm mắm thêm muối chuyện hồi sáng, xong rồi vẻ mặt lo lắng nói: "Anh nói xem làm sao đây? Có thể hận em không, trái lại em không sao cả, không giao tiếp với bà ta thôi, ngược lại là quân hàm của đoàn trưởng Trịnh cao hơn anh đó."
Lận Tông Kỳ nghe xong trong lòng không thoải mái, cảm thấy vợ đoàn trưởng Trịnh mặt ngoài một vẻ sau lưng một vẻ, quả thật giống như đúc đoàn trưởng Trịnh, nếu không phải biết đoàn trưởng Trịnh là ai, anh cũng không đến mức bảo Tam Ni ra mặt, dù sao lời đó lúc trước là vợ đoàn trưởng Trịnh nói, cũng không dễ thừa nhận.
Đương nhiên, anh sẽ không nói lời này với Chử Hi, sợ cô lại lo lắng.
Giọng điệu mang theo chút không tốt: "Không sợ, qua vài năm nữa là ông ta về hưu rồi, anh vẫn sẽ lên trên nữa."
Nói tới đây giải thích một câu: "Ông ta có thể đi đến một bước này, toàn bộ nhờ vào cha vợ, trước kia cha vợ từng tham gia quân ngũ, nhưng người đã mất, quan hệ có thể sử dụng cũng không nhiều. Về phần phóng viên Tô đó, thì lại càng không cần lo lắng, cha mẹ cô ta làm việc ở tòa soạn báo, không quản được chuyện trong quân đội."
"Thì ra là như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT