Lận Tông Kỳ bày ra vẻ mặt tự mãn, cảm thấy may mà bản thân phản ứng nhanh, nếu không để vợ tiếp tục nói sợ là phải chịu thiệt rồi.
Bất lực liếc nhìn Chử Hi, lí lẽ đâu ra đấy nói: "Bọn họ vốn cũng không tốt lành gì, chúng ta không thể uổng công chịu thiệt. Tiền kiếm được cũng không dễ dàng, có thể không tiêu thì không tiêu."
Chử Hi nghe vậy nhoẻn miệng cười: "Được rồi, nghe anh vậy, vẫn là anh thông minh."
Động tác trên tay cô nhẹ nhàng hơn, cảm thấy lần này anh bủn xỉn đúng chỗ rồi.
Lận Tông Kỳ có chút xấu hổ: "Thường thôi, chỉ là em mềm lòng mà thôi."
Động tác trên tay Chử Hi dừng một chút, nhìn anh chớp chớp mắt, sau đó không ngại chút nào nói: "Đúng vậy, đúng là em hơi mềm lòng."
Lận Tông Kỳ đã nằm trong bệnh viện hơn nửa tháng, thật ra vài ngày trước anh đã có thể cử động được rồi, nhưng Chử Hi kiên quyết bắt anh phải nằm thêm vài ngày nữa, nhìn anh trẻ vậy thôi nhưng trên người đã có rất nhiều vết thương lớn nhỏ đủ cả, có lúc trời mưa đầu gối và thắt lưng vẫn đau, đó đều là những vết thương ngầm khi trước huấn luyện mà ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT