Trương Diễm sao lại không hiểu ý của cô, miễn cưỡng cười nói: "Tôi... khi về tôi sẽ bàn bạc với ông Trịnh."
Bà ta thầm mắng Chử Hi mặt dày, tiền thì chắc chắn là nhà họ phải cho rồi, có điều cho ít hay nhiều thì không nói trước được, nhưng bây giờ Chử Hi đã nói như vậy, bọn họ chỉ có thể cho nhiều.
Chử Hi vừa nghe lời này lập tức bật cười: "Ôi chao, chị dâu quả là người rộng rãi làm tôi ngại quá, vậy tôi sẽ không khách sáo với chị nữa. Tôi biết chị dâu giàu có, nếu khách sáo lại chính là coi thường chị."
Nói rồi lại bất lực lắc lắc đầu: "Hết cách, cũng vì nghèo mà ra, Lận Tông Kỳ bị thương quá nghiêm trọng, bác sĩ nói anh ấy phải nằm viện nửa tháng, tôi nghĩ anh ấy là quân nhân, trên người bị thương nhiều chỗ nên để anh ấy nằm thêm vài ngày, còn phải chu cấp cho người lớn trong nhà nữa. Nếu không phải vậy thì em cũng không đi xưởng sản xuất làm gì, cũng chỉ vì muốn kiếm tiền tìm thêm đường sống cho bản thân và mọi người, chị dâu không biết tôi ghen tị biết bao với cuộc sống của chị, sống dễ dàng thoải mái..."
Trương Diễm nghe lời này run hết da đầu: "Cũng không phải vậy, chủ yếu là do tôi vụng về, nếu không đã đi rồi..."
Chử Hi nhìn bà ta với vẻ mặt "chị đừng khiêm tốn": "Lần trước tôi nghe có người nói chị dâu thích mặc quần áo bằng lụa, đó mới là chất liệu tốt thật sự, ngày xưa địa chủ mới mặc đồ lụa, đắt lắm, chúng tôi còn không dám nghĩ đến."
"..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT