Sau khi vợ của thủ trưởng ra ngoài, phía sau lại có hai người phụ nữ cũng đi ra khỏi phòng bếp, một người trông có vẻ hơn bốn mươi tuổi, hơi lớn tuổi chút, trên mặt có chút nếp nhăn. Còn có một người trông như hơn ba mươi tuổi, trên mặt không có nếp nhăn gì. Chỉ là ánh mắt nhìn người khác có chút kiêu căng, đặc biệt là sau khi nhìn thấy Chử Hi, đôi mắt có chút vô lễ đánh giá trên dưới người cô một lần, như là không để người ta vào mắt.
Lận Tông Kỳ dường như cảm thấy xấu hổ, đặt đồ trong tay tới trong góc bên cạnh, không đặt thịt, vừa rồi khi cắt ra chỉ dùng dây cột vào, đặt xuống đất thì bị bẩn mất.
Cũng may vợ của thủ trưởng giảm bớt sự xấu hổ của anh, tức giận nhìn anh một cái: “Tới thì tới, còn mang đồ quý như vậy làm gì?”
“Đợi lát nữa hai người đem về, tôi và chồng tôi không thích ăn cái này, đem về cho đứa nhỏ ăn.”
Nói rồi lại trêu đùa đứa nhỏ trong lòng ngực của Chử Hi: “Bao tháng tuổi rồi? Ăn cháo hay ăn bột?”
Lận Tông Kỳ ở bên cạnh nhìn cô.
Trong mắt dường như còn có chút vui sướng khi người gặp họa, cảm thấy lòng tốt của cô làm hỏng việc, anh đã bảo không cần tặng mấy thứ này rồi, vậy mà cô cứ không nghe. Hiện tại thì hay rồi, nhiều người như vậy, anh không tin đám người đoàn trưởng Trịnh đến ăn cơm đều tặng thứ tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play