Trùng Sinh Về Năm Mất Mùa: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Dẫn Cả Nhà Chạy Nạn

Chương 162: Phu Thê Thạch Đầu


1 tháng

trướctiếp

Nghe con trai út nói lúc trước Thạch Đầu mua rất nhiều lương thực, hắn ta muốn mượn một ít để chữa cháy, tốt xấu gì cũng cầm cự qua năm nay.
Diệp Quốc Khánh liếc nhìn người cha đang xấu hổ của mình, trong khi nhị ca lại đứng cạnh giả chết. Hắn ta đành đi lên trước, chắp tay nói:
“Đại bá, nhà chúng ta thật sự là không có gì để ăn, Minh Uy ở nhà đói đến phát khóc, người xem có thể cho chúng ta mượn chút lương thực không? Chờ chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này, sau này nhất định sẽ đền đáp gấp bội.”
Thạch Đầu tức đến mức bật cười vì độ vô sỉ của hắn ta, trong những năm thiên tai đói kém, có nhà ai không phải thắt lưng buộc bụng?
Đều cùng nhau chạy nạn đến đây, tình cảnh của mọi người đã rành rành ra đó, sao hắn ta có thể không biết xấu hổ mà mở miệng ra nói vậy?
Nếu nhà họ có nhiều lương thực thì mỗi ngày còn phải đi sớm về muộn bốc vác cho người ta ở ngoài bến tàu chỉ vì mấy cái bánh bột ngô đen sì này sao?
Còn thái độ của Diệp Đại Khánh nữa, đến nhà người ta vay lương thực lại còn bày ra dáng vẻ cao ngạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp