Cào phím + beta: qinyi

Lục Dữu mím môi, lạnh lùng nói: "Cho dù các cậu không vừa mắt thì cũng không được động vào hắn. Giang Hạc Xuyên là bạn trai tôi, các cậu đụng vào hắn chẳng khác nào đang đánh vào mặt tôi." Bất kể phản ứng của người khác như thế nào Lục Dữu đều rời đi, không một ai dám cản.

"Lục thiếu bị sao vậy?"

Những người này chướng mắt với sự xuất hiện đột ngột của Giang Hạc Xuyên. Bọn họ quả thật có chút ghen ghét nhưng không phải hướng về phía Lục Dữu, mà là hướng về phía Giang Hạc Xuyên.

Giang Hạc Xuyên đẹp trai không phải giả, nếu không cũng sẽ không trở thành bạn trai của Lục thiếu nhưng điều đó vẫn khiến họ cảm thấy khó chịu. Hắn ta quả thực rất đẹp nhưng loại đẹp này khiến người ta nhìn lâu sẽ cảm thấy sởn gai ốc. Tính cách cũng rất kỳ lạ, khi nói chuyện với Lục Dữu và với những người khác hoàn toàn là hai khuôn mặt.

Tất nhiên, người ghét Giang Hạc Xuyên nhất có lẽ là Trình thiếu vẫn chưa về nước.

Chờ Trình thiếu trở về, nếu thấy Lục thiếu che chở Giang Hạc Xuyên như vậy thì có trò vui để xem rồi.

Có người vẫn không chịu chấp nhận hiện thực, "Bây giờ Lục thiếu chẳng qua chỉ đang mới lạ mà thôi, khi phần mới lạ này hết đi, Giang Hạc Xuyên tới từ chỗ nào cũng phải quay về chỗ đó thôi."

"Hắn từ đâu tới, lại trở về đâu?" Một người khác nghiến răng nghiến lợi, "Trình thiếu bảo tao điều tra người tên Giang Hạc Xuyên kia. Tao bắt đầu tra từ ngày Lục thiếu đưa hắn về đến giờ vẫn chưa tìm ra tên đó đến từ đâu."

Cũng không thể chui ra từ cục đá chứ.

*

Lục Dữu đến trường, nói là cùng đến lớp với Giang Hạc Xuyên nhưng thực tế y chỉ đang nghĩ về kết cục của Hoàng Kiệt. Y nằm trên bàn, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Giang Hạc Xuyên, bỗng nói: "Đây hẳn là lần đầu tiên cậu đi học ở đây, có điều gì mới mẻ không, kể cho tôi nghe một chút."

Chuông tan học còn chưa vang lên, trò chuyện một lát cũng không có vấn đề gì. Giang Hạc Xuyên lắc đầu: "Không có gì đặc biệt."

"Thật sao?" Lục Dữu không nói có tin hay không, dùng ngón tay vẽ một vòng tròn trên bàn như thể vô tình nhắc đến, "Có một người tên Hoàng Kiệt mời tôi đi chơi với gã tầm hai ngày. Tôi vẫn chưa quyết định xem có nên đồng ý hay không."

Giang Hạc Xuyên cau mày: "Gã rất bẩn."

Lục Dữu thò người đến bên cạnh Giang Hạc Xuyên, vờ như không biết: "Sao vậy? Gã vẫn luôn rất nghe lời."

Mặt mày Giang Hạc Xuyên nhiễm lạnh: "Người yêu của gã..."

Hắn không nói hết câu: "Rồi anh sẽ biết."

Lục Dữu đã hiểu.

Quả nhiên giống như trong mộng, Giang Hạc Xuyên đã gặp được cô gái bị Hoàng Kiệt lừa gạt, biết được tiền căn hậu quả, hơn nữa còn dùng cổ trùng giúp đỡ. Không biết có phải là do Lục Dữu không đặt quá nhiều sự chú ý lên bạn trai mình hay không mà cho dù họ là người yêu nhưng Lục Dữu vẫn cảm thấy mình chưa bao giờ hiểu được Giang Hạc Xuyên.

Nhưng điều này cũng rất bình thường thôi.

Người duy nhất có thể hiểu được tâm tình của vai chính công đương nhiên phải là vai chính thụ rồi. Y chỉ là một tấm bia đỡ đạn nho nhỏ, không hiểu cũng là chuyện bình thường.

Cho nên y có chút sợ hãi hắn cũng là chuyện bình thường nốt.

Lục Dữu xoay đầu sang bên kia, tiếp tục nằm bò, còn cố ý cách xa một chút để Giang Hạc Xuyên không nhìn thấy vẻ mặt của mình, "Tôi biết, tôi sẽ không đi chơi cùng gã."

Chính xác thì Giang Hạc Xuyên muốn gì ở bạn lữ?

Liệu y có xúc phạm Giang Hạc Xuyên trong lúc vô tình rồi dẫn đến kết cục như trong nguyên tác không? Cho dù không chết thì nếu Giang Hạc Xuyên hạ tình cổ linh tinh gì đó lên người y cũng đủ dọa người.

Bàn tay Lục Dữu siết chặt dưới gầm bàn.

Giang Hạc Xuyên có chút kinh ngạc, không biết có phải là ảo giác hay không, hôm nay Lục Dữu cực kỳ dễ nói chuyện, ngay cả sợi tóc nhếch lên sau gáy cũng rất ngoan ngoãn.

Lục Dữu và Giang Hạc Xuyên cũng được coi là nhân vật nổi tiếng trong trường, mọi người trong lớp đều vô tình hoặc cố ý nhìn họ. Đầu tiên là Lục Dữu, cha y là người cầm quyền Lục thị, mẹ y là minh tinh đã lui vòng. Về phần Giang Hạc Xuyên, không có tin tức kỹ càng tỉ mỉ nào cả nhưng với thân phận là bạn trai Lục Dũu, hắn bị chú định phải gặp một ít phiền toái.

Sao Lục Dữu lại đột nhiên muốn yêu đương chứ?

"Không phải sức khỏe của Lục Dữu không tốt sao? Nghe nói bát tự của Giang Hạc Xuyên rất hợp với cậu ấy nên được chọn để xung hỉ. Nhìn xem, có phải dạo này sức khỏe của Lục Dữu tốt hơn không?"

Bàn luận sau lưng người khác mà còn nói to như vậy? Lục Dữu quay đầu nhìn nơi phát ra giọng nói, "Còn tin đồn nào ghê gớm hơn không? Cái gì mà bát tự, xung hỉ, chuyện gì cũng nghe được, nghe ai nói?"

Người nọ lập tức ngậm miệng vì xấu hổ.

Lục Dữu cũng lười nhịn xuống, giải thích: "Tôi làm vậy là bởi vì hắn đẹp."

Từ lúc còn ở trong bụng mẹ sức khỏe của y đã kém, thể nhược bẩm sinh, ốm đau liên miên là chuyện bình thường. Bởi vậy, cứ một tháng lại làm một lần kiểu tra sức khỏe nhỏ, một năm lại làm một cuộc kiểm tra sức khỏe lớn, đều chỉ là chút bệnh vặt thôi, căn bản không cần tìm người xung hỉ!

Đi học.

Lục Dữu cúi đầu nghịch điện thoại, những tin nhắn trong nhóm đều là chuyện bình thường nhàm chán, y không muốn xem chút nào.

Xem ra tiến độ không nhanh như vậy, trạng thái của Hoàng Kiệt hẳn phải đợi một lát nữa mới được cập nhật.

Sáng hôm sau bầu trời u ám, gió mang theo mưa phùn gõ vào cửa sổ phòng ngủ.

Lục Dữu vốn ngủ không ngon bị tiếng mưa đánh thức, việc đầu tiên y làm là kiểm tra tin nhắn trong nhóm chat. Tin nhắn hiển thị 99+ đều xoay quanh Hoàng Kiệt.

Mọi người bảo rằng đã xảy ra chuyện, Hoàng Kiệt chơi quá bẩn nên mắc một căn bệnh lây truyền qua đường tình dục. Có người nói rằng thứ mọc ra từ chỗ kia của Hoàng Kiệt kinh khủng đến mức tất cả bác sĩ nhìn thấy đều nôn mửa.

Thiên Lương Vương Phá: Mẹ nó, ngày hôm qua tao có đi uống rượu với Hoàng Kiệt, phải nhanh chóng đi kiểm tra sức khỏe thôi.

Người ở Mỹ, vừa xuống máy bay: Bởi vì chuyện này mà mẹ tao lôi tao ra mắng một trận, còn hạn chế tiền tiêu vặt của tao để tao tránh xa Hoàng Kiệt ra một chút.

Những tin nhắn trong nhóm chat vẫn tiếp tục, chủ yếu là trêu chọc.

Ngón tay Lục Dữu lạnh lẽo, giống như y đã nhìn thấy kết cục của mình từ khốn cảnh của Hoàng Kiệt vậy.

Không được, y không thể dính líu tới Giang Hạc Xuyên nữa.

Chia tay, nhất định phải chia tay.

Y muốn chia tay với Giang Hạc Xuyên!

Lục Dữu bởi vì bản thân thấy sắc nảy lòng tham mà cảm thấy ảo não. Chỉ là một khuôn mặt xinh đẹp thôi, không đáng để y dây vào những rắc rối sau này.

Giang Hạc Xuyên được y mang ra từ trong núi, thời gian bọn họ xác nhận quan hệ yêu đương còn chưa đầy một tuần. Để nói rằng có bao nhiên cảm tình với nhau thì chắc chắn không có rồi, bây giờ phải nhân dịp đắc tội đối phương chưa quá nhiều mà nhanh chóng chia tay.

Trong thời đại này, chia tay thậm chí còn không cần gặp mặt trực tiếp, chỉ cần gọi điện thoại là được.

Dù sao bây giờ Lục Dữu vẫn có chút sợ Giang Hạc Xuyên, tốt nhất là không gặp.

Lục Dữu không hề do dự, gọi điện và đối phương bắt máy ngay lập tức.

"Lục Dữu?"

"Ừm, là tôi."

Lục Dữu căng thẳng nuốt khan, nói ra lời thoại đã sắp xếp từ trước: "Giang Hạc Xuyên, chúng ta chia tay đi."

"Là tôi đưa cậu đến đây, tôi sẽ chịu trách nhiệm. Cậu vẫn có thể tiếp tục sống trong căn nhà cậu đang ở, tôi sẽ sang tên cho cậu. Cậu không cần lo lắng về trường học và những chi phí sinh hoạt sau này, tôi sẽ chi trả. Tôi đảm bảo những gì cậu được nhận sẽ không khác gì bây giờ."

Y nói xong mà đối phương không có phản ứng gì, Lục Dữu liếc nhìn màn hình điện thoại, xác định cuộc gọi vẫn chưa kết thúc, miệng có chút khô, y liếm liếm môi: "Cậu, sao cậu không nói chuyện?"

"Em đã làm gì sai sao?"

"Không, không có." Lục Dữu vội vàng phủ nhận, "Chỉ là chúng ta không hợp thôi."

"Anh quên lời hứa rồi."

Thật chậm rãi, không nghe ra sự tức giận nhưng lại khiến Lục Dữu khó thở, "Hứa, hứa cái gì?" Y buột miệng thốt ra sau đó lập tức phản ứng lại, "Không có, tôi không quên!"

Lục Dữu chậm rãi nhớ xem mình đã hứa cái gì.

Trước khi thổ lộ với Giang Hạc Xuyên và đưa hắn ra khỏi núi, y đã gặp bà ngoại của Giang Hạc Xuyên.

Bà ngoại Giang Hạc Xuyên hoàn toàn phù hợp với trí tưởng tượng của Lục Dữu về những hồn ma trong truyện ma mà y từng nghe. Mái tóc hoa râm, còng lưng, đôi bàn tay thô ráp và chai sạn. Bà co ro trong chiếc áo choàng nâu có chút quá rộng, ở trong một căn nhà nhỏ không kín gió. Trong bóng tối, bà dùng chất giọng khàn khàn nói ra những quy tắc với Lục Dữu.

Nói rằng, không thể đổi ý.

Nói rằng, phải biết quý trọng.

Người bội tình bạc nghĩa sẽ bị trừng phạt.

Trừng phạt cái gì? Lúc ấy da gà da vịt của Lục Dữu sởn hết cả lên, nói: "Chúng ta đã ở thế kỷ 21 rồi còn như vậy nữa sao? Đừng nói là yêu đương... Bây giờ ly hôn cũng là chuyện rất bình thường."

Nhưng mẹ y vẫn ở bên cạnh thúc giục, Lục Dữu chỉ có thể cắn răng: "Cháu sẽ luôn chịu trách nhiệm với cậu ấy, được chưa ạ?" Cho dù sau này có chia tay thì cũng vẫn tiếp tục nuôi Giang Hạc Xuyên là được rồi.

May mắn thay, bà lão không yêu cầu Lục Dữu lặp lại một lần nữa. Sau khi nói xong bà buông tay Lục Dữu ra, tựa như đang ép mua ép bán vậy.

Trước đây Lục Dữu chỉ cho rằng bà lão nói linh tinh, hơn nữa thôn lại cô lập với thế giới bên ngoài nên có phần lạc hậu. Bây giờ nhớ lại, cái gọi là trừng phạt dù là kết cục của Hoàng Kiệt hay của chính y trong mơ đều khó có thể chấp nhận.

Giọng nói lạnh lùng của Giang Hạc Xuyên vang lên từ ống nghe: "Em không đồng ý chia tay."

Lục Dữu hoàn hồn, cứng ngắc cười gượng: "Vừa rồi chỉ là đùa thôi, tôi đang chơi trò Thật hay Thách với bạn. Nhiệm vụ của tôi là chia tay với bạn trai, cậu đừng để bụng, tôi không nghĩ đến việc chia tay đâu, thật đấy."

Hình như đối phương tin rồi nhưng vẫn nhấn mạnh: "Em không thích kiểu nói đùa này."

"Tôi cũng không thích." Bây giờ Lục Dữu chỉ muốn nhanh chóng kết thúc chủ đề này, "Sau này sẽ không làm vậy nữa, thế nhé, tôi tiếp tục chơi đây." Sau đó mặc kệ Giang Hạc Xuyên có còn muốn nói chuyện hay không lập tức cúp máy.

Lục Dữu thở ra một hơi, đặt tay lên trái tim mình.

Tình hình hiện tại rất phức tạp.

Bây giờ chẳng lẽ y phải bới lông tìm vết Giang Hạc Xuyên để đề nghị chia tay sao?

Ý tưởng này vừa mới nảy ra đã bị Lục Dữu bác bỏ.

Nếu làm vậy thì chẳng khác gì nguyên tác cả và kết cục của y vẫn sẽ không thay đổi.

Nhưng nếu bảo Lục Dữu vẫn tiếp tục ở bên Giang Hạc Xuyên như bây giờ thì không ổn. Những người xung quanh y hầu như đều không thích Giang Hạc Xuyên, nếu không tính đến đám hồ bằng cẩu hữu kia thì những thân thích trong gia tộc gần như chỉ muốn ăn tươi nuốt sống Giang Hạc Xuyên luôn cho rồi, sẽ gây sự với hắn hết lần này đến lần khác. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Giang Hạc Xuyên khó có thể không hận Lục gia rồi sau này sẽ ra tay với Lục gia.

Lục Dữu tuyệt đối không chấp nhận việc Lục gia phá sản, hơn nữa y hiểu rõ tính tình của mình, nếu giả vờ như không có chuyện gì mà tiếp tục ở bên Giang Hạc Xuyên thì y không làm được, như vậy quá nghẹn khuất.

Cho nên vẫn phải chia tay là tốt nhất. Vấn đề bây giờ là phải chia tay như thế nào để mọi người đều vui vẻ, không khiến Giang Hạc Xuyên hận y và Lục gia, mà y cũng không cần gánh chịu hậu quả bội tình bạc nghĩa.

Ờmm, tui biết nhìu bà sẽ cảm thấy tính LD hơi kỳ và khá tra, tui cũng nghĩ vậy nhưng mấy bà cứ nghĩ như này nhé: chúng ta đọc mấy truyện máu chó đầy đầu kiểu công hành thụ 7749 lần xong cuối cùng vẫn HE tức thì tức nhưng vẫn đọc đúng k:))) truyện này xem như ngược lại với motip trên. Với lại 1 phần là vì cái kiểu tra của LD k chạm đến điểm mấu chốt của tôi, cậu ấy k ngoại tình, k phải lòng người khác rồi đòi dứt với người cũ để chạy theo con tym nên tui vẫn chấp nhận dk chứ tui chúa ghét loại ngoại tình tiểu tam các thứ á. Đọc giải trí thui nha mấy nàng (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)

11:53 am

02/05/2024
 


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play