Cá Mặn Ngoài Ý Muốn Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 1: Được rồi vì nghỉ hưu


1 tháng


Ngu Lam biết mình sắp chết rồi.

Mạt thế đến cậu chỉ là con người nho nhỏ hoàn toàn không thể chống lại.

Ban nãy cậu chỉ vì cứu một đám con người là bị một đòn của thủ lĩnh lĩnh đám quái vật xuyên qua tim.

Nếu lúc nãy cậu không quay lại có thể bản thân có thể sống thêm mấy năm nữa.

“Mình.. thật ngu xuẩn”

Trước ánh hoàng hôn, Ngu Lam nhìn xác người chất đầy giữa con đường. Máu có thể làm thành một dòng sông lớn, Ngu Lam cố gắng mở mắt nhìn vào ánh mặt trời lần cuối.

Ngu Lam: Tôi ước kiếp sau có thể đầu thai ở nơi bình yên làm một con cá mặn sống qua ngày.

“Meo..meo.”

Trước khi nhắm mắt Ngu Lam cảm giác được mình được đưa đến một nơi nào đó.

“Ting..Kí chủ kết nối thành công.”

Ngu Lam nhìn hoàn cảnh trước mắt mình.

Là một căn phòng rất sang trọng, tông chủ yếu là màu lam kết hợp với màu đen trắng. 

“Thiên đường à.” Ngư Lam lẩm bẩm.

Chưa kịp suy nghĩ đã có một con mèo nhảy lên người cậu.

Nó chính là con cậu nuôi ở mạt thế.

Con mèo lông trắng ngạo nghể mà ngồi trên ngực Ngu Lam.

Ngu Lam: Mình đang mơ à.

“Kí chủ!”

Ngu Lam giật nảy mình nhìn con mèo trước mắt.

Cmn chết rồi cũng không yên à. 

Chết rồi còn gặp mèo tinh.

"Xin chào Ngu Lam! Tôi là chú mèo nhỏ bạn đã cứu và là hệ thống bạo hồng giới giải trí vì rất cảm kích ơn cứu mạng của bạn tôi đã quyết định cho bạn một cơ hội tái sinh.”

Trước sự bất ngờ của cậu con mèo trước mắt đã meo meo một đoạn dài. 

Ấy mà cậu lại hiểu!!!

Ngu Lam: …

Hệ thống: “Tôi đã thấy ước mơ của bạn và tôi sẽ giúp bạn thực hiện nó. Tôi sẽ giúp bạn trở nên nổi tiếng ở giới giải trí!"

“…”

Ngu Lam: Cmn là làm cá mặn mới đúng!!! 

Hệ thống: “10 điểm giá trị bạo hồng sẽ đổi được một ngày sống nha. Thu thập đủ điểm bạo hồng thì ngài có thể nghỉ hưu!!!”

Ngu Lam chấp nhận rồi. Con mèo được cậu cứu ở mạt thế giúp cậu sống lại còn tỉ mỉ giúp cậu vạch ra kế hoạch nghỉ hưu.

“Ấy, sao mày không cho ta nghỉ hưu luôn mà còn thứ thập điểm bạo hồng kéo dài sự sống nữa.”

Đã có thể cho mình sống lại sao không cho mình nghỉ hưu còn bắt đi làm việc chứ!!

Ngu cá mặn không chịu!!!

Lúc này con mèo mới meo meo trả lời cậu.

“Kí chủ xin lỗi tôi không có năng lực này, bây giờ điểm bạo hồng của ngày chỉ có 70 điểm chỉ có thể sống 7 ngày.”

Ngu Lam: Cá mặn cam chịu.

“Nhưng xin ngài đừng lo ở đây vật chất tôi sẽ giúp ngài lo liệu ngài chỉ cần tham gia giới theo kế hoạch vạch ra là được. Thu thập đủ 365.000 điểm có thể đổi 100 năm tuổi thọ cho ngài! Nhưng nếu điểm bạo hồng giảm thì số tuổi thọ của ngày cũng sẽ giảm đi.”

Nghe mèo nhỏ nói xong Ngu Lam nằm suy nghĩ một lúc lâu.

"Được rồi vì nghỉ hưu!" 

Cá mặn sẽ làm việc thật chăm chỉ.

Ngu Lam sốc lại tinh thần đi xung quanh căn nhà.

Là một căn biệt thự trong Cửu Các giá trị rất cao.

“Mèo nhỏ, lúc nãy không phải nói ta không cần lo về vật chất sao? Mau cho xem tài sản của ta đi.”

“Kí chủ mời ngài xem ở điện thoại.”

Ngu Lam theo lời mèo nhỏ mở điện thoại lên đập vào mắt là số dư tài sản.

Cmn nhiều con số 0 vậy.

“Kí chủ tài sản của ngài bao gồm 1 căn biệt thự ở Cửu các, 3 căn ở Nam Thành, 1 căn ở ngoại ô, 4 căn hộ ở trung tâm thành phố, chủ của bãi biển Vọng Nha đứng top thế giới, chủ nhà hàng 5 sao, chủ của trường đua top 2 trong nước,…”

Một loạt sản nghiệp hệ thống cho cậu đã đủ cho người bình thường sống cả đời giàu sang rồi.

Lúc này cậu mới để ý dòng chữ cuối cùng Ngu Lam đã nhảy cẩn lên.

Cmn chủ công ty giải trí Lam Tinh.

“Mèo nhỏ à, ta làm ông chủ của Lam Tinh rồi còn phải đi debut sao.”

Ngu Lam nghi ngờ nhân sinh.

Mèo trắng nằm trong vòng tay Ngu Lam được vuốt lông meo meo vài tiếng.

“Ngu Lam kí chủ nếu ngài muốn sống thì không còn cách nào khác ngoài thu thập điểm bạo hồng à.”

“…”

“Nếu ngài chăm chỉ thì tôi tin trong 10 năm ngài có thể nghỉ hưu.” 

Ngu Lam: Mẹ nó!

Ngu Lam quay qua quay lại nhìn căn phòng rồi nhìn vào gương.

Vẫn là bộ dáng cũ của cậu.

Cậu sinh ra vốn đã đẹp có thể nói với bộ dạng hiện giờ cậu có thể nổi tiếng khi mới debut.

“Mèo nhỏ ta bao nhiêu tuổi rồi.”

“Meo.. ngài mới 20 meo.”

Ngu Lam: Vẫn cần đi học.

“Kí chủ tôi biết ngài nghĩ gì, ngài không cần đi học đại học, lí lịch của ngài tôi đã sửa là tốt nghiệp đại học Quân sự rồi.” 

Ngu Lam không thể công nhận vẫn là con mèo này hiểu cậu nhất.

“Meo meo.”

Hình như Ngư Lam quên gì đó.

Cmn đúng rồi.

“Mèo nhỏ, ngươi chỉ kêu meo meo mấy tiếng thôi sau ta có thể hiểu vậy.”

Mèo nhỏ: “Là thần giao cách cảm đó, tôi kêo tiếng mèo chỉ có ngài hiểu thôi cứ yên tâm.”

Ngu Lam: “Vậy ngươi có tên không?”

Mèo nhỏ: “Không. Ngươi ta là hệ thống.”

Ngu Lam: “Vậy ngươi tên Ngu Miêu đi.”

Mèo nhỏ thích cái tên này, nó đã vồ lấy liếm láp mặt cậu.

Mèo nhỏ: “Tên hay, meo”

Ngu Lam không nói gì, ở một nơi không quen biết này chỉ có cậu và mèo nhỏ. 

Ánh đèn một lần nữa chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của Ngu Lam.

Thiếu niên 20 tuổi, tóc màu ngọc lam, đuôi tóc hơi dài, đường nét xinh đẹp rõ từng chi tiết. Còn có đôi mắt đào hoa ấy không biết đã dễ câu hồn đoạt phách biết bao người.

___

Ngu Lam: Tôi là một con cá chăm chỉ.

Ngu Miêu: Tôi chờ ngày ngài nghỉ hưu.

Tần Hoài Xuyên: Kế hoạch lừa vợ nhỏ đi Cục dân chính bắt đầu. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play