Trong ảnh, Giang Ly ôm nhẫn trong tay, khóc sướt mướt, Ân Ngộ ôm hờ cậu an ủi, chẳng biết chụp tấm ảnh này kiểu gì.
“Sao lại chọn tấm ảnh này!” Giang Ly nghĩ, cậu chẳng tin Ân Ngộ chỉ chụp một bức này, theo hiểu biết của cậu về Ân Ngộ, nhất định hắn cố tình chọn tấm này, người đàn ông đó xấu tính thích nhìn cậu khóc.
Âm thầm ghi thù Ân Ngộ, Giang Ly chuyển sự tập trung về, ngắm Ân Ngộ với vẻ mặt dịu dàng trong ảnh, khoé môi cậu vô thức cong lên, nở nụ cười mỉm.
Cảm giác hạnh phúc ngày hôm ấy sâu đậm quá mức, dù đã cách nhiều năm, cậu vẫn nhớ lại được nỗi thoả mãn và yên tâm trong lòng lúc ấy một cách rõ ràng thông qua bức ảnh.
Sau khi thoát khỏi luân hồi, Ân Ngộ đặc biệt mang chiếc nhẫn này về, được Giang Ly cất giữ như báu vật.
Ngần ấy năm qua, quà Ân Ngộ tặng Giang Ly nhiều không đếm xuể, không ít thứ đắt đỏ hơn chiếc nhẫn này, đồ có ý nghĩa tượng trưng như nhẫn, sau này Ân Ngộ cũng từng tặng không ít, nhưng Giang Ly vẫn thích chiếc này nhất.
Có lẽ chính là vì nhìn thấy nó, sẽ nhớ lại ngay niềm sung sướng và êm đềm lúc ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT