Mặt trời mọc đằng đông, khảm toà nhà trơ trọi trên vách núi trong quầng sáng dịu dàng, trong căn phòng của chủ nhân dinh thự nằm ở tầng thượng căn nhà, chùm sáng ấm áp bị lá cây ngoài cửa sổ đánh vỡ vụn, vẫn bướng bỉnh xuyên qua cửa sổ, ôm lấy người đang chìm trong giấc mơ ngọt ngào giữa chăn đệm mềm mại.
Cho tới khi đốm nắng vỡ vụn vẩy lên mí mắt, ngài Ân mới uể oải mở mắt, cánh tay duỗi ra tự nhiên, sau đó mò sang bên cạnh, sáng sớm thế này, đáng lẽ nên ôm phu nhân mềm mại vào lòng, giải khuây cho đã, tuy nhiên lần này lại trống không.
Dạo này, sáng nào Giang Ly cũng ngủ tối tăm mặt mũi, sau đó uể oải hé mi mắt trong màn trêu chọc quấy rối của Ân Ngộ… Ân Ngộ ngồi bật dậy, vén tung chăn mềm rối bù, lần này hắn tìm thấy một cục cuộn tròn ở gần eo mình, chính giữa chiếc giường.
— Bé con loài người mềm mại, trắng ngần, yếu đuối.
Vì bị chôn vào chăn, gương mặt phúng phính bị ngạt đỏ bừng, đang kéo một góc áo ngủ của Ân Ngộ, ngủ ngon lành.
Ân Ngộ nhếch lông mày, hắn sinh ra đã là quỷ, mà ác quỷ tự đẻ ra tự nuôi lớn, chẳng có khái niệm bố mẹ anh em, máu mủ ruột rà gì, mỗi ác quỷ ra đời từ trong vực thẳm, thứ đầu tiên nếm được không phải dòng sữa mẹ, mà là máu thịt của đồng loại yếu đuối bên cạnh.
Khái niệm tượng trưng cho yếu ớt và bé nhỏ như trẻ con, trước giờ ác quỷ đều khịt mũi khinh thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play