Nghĩ đến đây, Giang Ly rút điện thoại ra chụp một tấm trên vết thương. Sau đó cậu gọi Ân Ngộ ra bằng tin nhắn, tóm tắt chuyện xảy ra hôm nay rồi tập trung nói về vết thương kỳ lạ trên người Hướng Thanh: “… Những vết thương này rất kỳ lạ, cảm giác không phải do vật sắc tạo nên, nhưng mình không đoán được rốt cuộc là gì, mình hơi để bụng…”
Chốc lát sau, Ân Ngộ gửi tin nhắn trả lời: “Gửi xem nào?”
Giang Ly đang đợi đúng câu nói này, sau khi nhận được tin nhắn, cậu lập tức sửa ảnh thành tin nhắn gửi đi, gần như cùng lúc tin nhắn gửi thành công, câu trả lời của Ân Ngộ tới: “Đây là dấu vết bị cá cắn.”
Dòng chữ này lệch nghiêm trọng khỏi mọi giả thuyết của Giang Ly, cậu đọc mà sững sờ, nhưng còn chưa kịp tiêu hóa trả lời Ân Ngộ, tin nhắn tiếp theo của Ân Ngộ đã nối đuôi tới: “Xin lỗi, mình cũng chưa từng thấy kiểu vết thương này, không giúp được cậu.”
Giang Ly lập tức thấy khó hiểu, mặc dù cũng từng có vài lần Ân Ngộ nhắn tin câu trước không khớp câu sau, nhưng chưa bao giờ giống lần này, cảm giác thiếu hài hòa ập vào mặt, Giang Ly giơ tay gửi một chuỗi hỏi chấm, ngay sau đó lại chụp ảnh màn hình cuộc trò chuyện gửi cho hắn.
Lát sau, điện thoại đổ chuông.
Giang Ly vô thức tránh mặt Lưu Nghiên và Đại Bôn, một mình trốn ra bên ngoài rồi mới nghe máy: “Alo? Sao thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT