Lúc Giang Ly sải bước vào sân bóng rổ, cậu nhìn thấy ngay người đàn ông thừa ra đó.
Người đàn ông đó thân hình cao ráo thon thả, cặp chân bọc trong quần Âu thẳng tắp vừa thẳng vừa dài, đứng trong đám đông khá nổi bật như hạc giữa bầy gà, mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ hoa văn đen vàng, che khuất dung mạo, nhưng cặp mắt màu đá bích tỷ tuyệt đẹp kia thì khó mà nhận nhầm được.
“Chào buổi tối, những kẻ may mắn,” chất giọng cực dễ nhận biết của NPC càng xác minh thêm thân phận của người đàn ông này, “Ta đã đến đúng hẹn, hy vọng các ngươi đã quyết định xong câu hỏi muốn hỏi.”
Ánh mắt của NPC từ từ lướt qua mọi người, khiến Giang Ly trong lúc ngỡ ngàng nảy sinh cảm giác bị ánh mắt đó khoá cứng… Nhưng cậu nhanh chóng nhận ra đây có thể chỉ là ảo giác của mình, giống như buổi chiều ngồi trong lớp nghe giảng, cứ cảm thấy ánh mắt của giáo viên nhìn mình chằm chằm, nhưng thực ra giáo viên chẳng nhìn ai cả.
Nhưng ánh nhìn mang đậm tính xâm lược vẫn khiến Giang Ly thấy khó chịu, thế là cậu di chuyển rúc đến sau lưng Kiều Tri Vi gần mình nhất, nhờ chỗ đứng né tránh ánh nhìn chằm chằm của NPC, chẳng có chút cảm giác xấu hổ vì gặp chuyện bèn núp sau con gái chút nào.
Nhưng trực giác của con gái bẩm sinh đã nhạy bén hơn một số bạn nam cẩu thả, cộng thêm việc cô vốn đã chú ý hơn đến Giang Ly, Kiều Tri Vi gần như nhận ra ngay ánh nhìn đăm đăm vượt quá bình thường của NPC đối với Giang Ly.
Tuy nhiên, đúng lúc Giang Ly di chuyển ra sau cô, ánh mắt vốn điềm đạm đó đột ngột biến thành sát khí hung hãn, đáp thẳng vào cô. Nhìn vào cặp mắt đỏ rực đó, cô không khỏi mềm nhũn chân, suýt thì ngã phịch xuống đất, may mà Giang Ly sau lưng tinh mắt nhanh tay, giơ tay đỡ cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT