Trời sáng dần ngoài cửa sổ, ban mai xé tan sự tăm tối của màn đêm, báo hiệu ngày mới đến, mọi người khổ sở chống đỡ qua một đêm mệt mỏi mở mắt, không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào mặt trời nhô lên chậm rãi từ đường chân trời bên ngoài cửa sổ.
Giang Ly thở phào nhẹ nhõm, cậu dụi mắt, đứng dậy hoạt động cơ thể, vì cả đêm giữ một tư thế ngồi cứng đơ, nên bây giờ eo lưng tê rần, toàn thân mệt mỏi rã rời.
Hôm qua cậu đã cống hiến tấm đệm dụng cụ ban đầu lôi ra cho cô gái qua đời kia, sau khi mọi người giải tán, cậu lại lôi tấm đệm thứ hai từ cùng một chỗ ra.
Có trang bị, ban đêm cũng không khó chịu đựng đến thế nữa, tiếc rằng đêm hôm qua cậu vốn không dám buông thả cho mình nằm xuống – đệm quá mềm, cậu sợ mình nằm xuống, gật gù không kiềm chế nổi.
Sau khi hoạt động cơ thể xong, cậu rút điện thoại ra gửi một tin nhắn coi như báo bình an cho Ân Ngộ: “Trời sáng rồi.” Mình vẫn còn sống.
Trong bài đồng dao sởn gai ốc kia, số phận ngày thứ hai là có một người sẽ không tỉnh dậy nữa… Người này là ai? Người đó đã xuất hiện hay chưa?
Giang Ly nghĩ đến đây, lập tức trở nên tỉnh táo. Cậu bước vài bước, dựa vào lan can khán đài tầng hai: “Này, các bạn đều không sao chứ?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play