Giang Ly nhìn trân trân vào dòng chữ trên giao diện nhắn tin, gần như muốn nhìn thủng cả màn hình điện thoại, cậu khó mà tin nổi – Rốt cuộc câu nói này của Ân Ngộ nghĩa là gì? Nghĩa như cậu hiểu ư?
Tối hôm qua cậu ấy đã đến thật? Đến chỗ hẹn như đã nói trước?
Có phải thế có nghĩa là cậu ấy đã chấp nhận tình cảm này? Đầu óc Giang Ly bị lượng thông tin đột ngột này sốc trắng xóa, nhiều giây sau cậu mới muộn màng xác nhận tất cả.
Chóp mũi lập tức cay xè, suýt thì rơi lệ. Cậu vội vàng giơ tay bóp sống mũi cay cay, kiềm chế cảm xúc của mình, ở nơi không riêng tư này, nếu bật khóc vì mừng rỡ thì mất mặt quá.
Giang Ly vùi mặt vào lòng bàn tay, mặc dù cậu tự nhận mình là một nam sinh kiên cường điềm tĩnh, nhưng nhiều năm yêu thầm tự dưng có kết quả, cậu vẫn không nhịn được nỗi xúc động muốn khóc.
Nhưng niềm vui này không duy trì quá lâu, chẳng mấy chốc một suy nghĩ hết sức tồi tệ vụt qua đầu Giang Ly – nếu tối hôm qua Ân Ngộ đến đúng hẹn, thế tại sao họ không gặp nhau? Cậu tập trung tinh thần đợi ở thao trường đến mười giờ, không hề thấy bóng dáng Ân Ngộ, thế có phải có nghĩa là sau mười giờ Ân Ngộ mới đến sân thể dục không.
Nhưng người nán lại sân thể dục sau mười giờ sẽ có kết cục gì? Ánh mắt Giang Ly lướt qua mọi người hoặc đứng hoặc ngồi trong tầm nhìn, bỗng cảm thấy hơi thở tắc nghẹn. Cậu không kiểm soát được đôi tay run rẩy, gõ một dòng chữ: “Hôm qua cậu đến tìm mình lúc nào? Chính xác là mấy giờ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play