Sau này, thi thoảng Giang Ly sẽ nhắc đến Giang Thần với Ân Ngộ, cậu còn thơ dại chưa chuẩn bị sẵn sàng để chấp nhận một sinh mạng bỗng bỏ đi, thi thoảng cậu sẽ chỉ vào một nơi nào đó, nhắc đến Giang Thần với Ân Ngộ, bảo rằng thực ra cậu không ghét em trai, thậm chí có lúc cậu còn nghĩ, có Giang Thần líu ríu ồn ào trong nhà, bố mẹ cũng vui…
“Em nhớ em trai à?” Ân Ngộ hỏi.
Giang Ly thành thật gật đầu: “Có nhớ, tự dưng mất, cảm thấy lạ, không quen lắm.”
“Thế em có muốn em trai khác không? Bố mẹ em vẫn còn trẻ, cũng không phải không thể.” Ân Ngộ đề nghị.
“Không thì hơn, có thêm một em trai, cũng không phải Giang Thần nữa. Huống hồ em hy vọng có anh trai như anh hơn,” Giang Ly ngửa đầu từ chối đề nghị này, “Em có anh đẹp trai là đủ rồi.”
Có lẽ là nhạy cảm phát hiện ra Ân Ngộ không thích mình thường xuyên nhắc đến Giang Thần, Giang Ly bắt đầu có ý thức lảng tránh chủ đề này. Nhưng trong lòng Ân Ngộ biết rõ, dù Giang Ly không nhắc đến nữa, cái chết của Giang Thần vẫn là một cái gai nơi đáy lòng cậu, cắm vào khiến cậu đứng ngồi không yên.
Ân Ngộ quyết định không chấp nhận việc Giang Ly tự trách mình, thậm chí hắn hy vọng cậu bé này trở nên ích kỷ hơn, ít nhất thì đừng canh cánh trong lòng vì chút vui vẻ thoáng qua ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT