Sau khi thu xếp cho Giang Ánh Hà xong, Giang Ly về phòng ngủ, Ân Ngộ ngồi ở mép giường lặng lẽ chờ cậu tới, thấy cậu bước vào, hắn bèn hơi nâng cánh tay: “Lại đây, để anh ôm.”
Giang Ly nghe theo dựa vào hắn, giơ tay vòng quanh vai Ân Ngộ: “Nhắc đến, em cứ tưởng chúng ta đã yêu nhau nhiều năm lắm rồi, không ngờ ký ức bị làm giả, thì ra thời gian chúng ta yêu nhau lại ngắn như thế, thậm chí còn chưa qua giai đoạn cuồng nhiệt.”
Ân Ngộ nghe thế, trầm giọng cười. Giọng hắn cười trầm nghe rất hay, tê dại, hắn cười mà tim Giang Ly mềm nhũn.
Giang Ly tiện đà vùi mình vào lòng Ân Ngộ, che giấu vẻ mặt có phần chua chát.
Nhưng chồng rốt cuộc vẫn là chồng, lúc Giang Ly chưa làm rõ suy nghĩ của mình, Ân Ngộ đã đọc vị được cậu: “Tiểu Ly, em có gì muốn nói với anh à?”
“Em…”
“Sao lại ấp úng thế? Em sợ anh cáu à?” Ân Ngộ giơ tay xoa ót Giang Ly, sau đó lòng bàn tay tiện đà trượt xuống, nhẹ nhàng mơn trớn gáy cậu, “Anh sẽ không cáu đâu, anh từng hứa rồi mà đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play