Lương Nghiệp dứt lời, ánh mắt chầm chậm lướt qua mọi người có mặt, ánh nhìn đi tới đâu người đó lắc đầu phủ nhận, Lương Nghiệp nhất thời cảm thấy cơn lạnh bò lên sống lưng…
“Được rồi, quả thật không còn nhiều thời gian nữa, chúng ta không có thời gian để lãng phí vào chủ đề vô nghĩa này.” Giang Bách lại lên tiếng, hòng dẫn dắt chiều hướng thảo luận, tuy nhiên lần này lại không được như y muốn.
“Tôi không đồng ý, sao vấn đề này lại vô nghĩa được?” Khương Vũ Thu phản bác, “Rốt cuộc cánh cửa này đã bị ai mở? Cửa phòng khóa trái bị người khác mở từ bên ngoài được sao?”
Thấy mọi người không hó hé gì, Khương Vũ Thu nhấn mạnh: “Theo kiến thức chung thì dù có chìa khóa cũng không làm được phải không? Nếu không thì khóa trái có ý nghĩa gì nữa? Nếu có thể mở từ bên ngoài thật, mọi người có nghĩ đến việc đêm nay chúng ta sẽ đối mặt với tình huống ra sao không?”
Cô gái trước nay vẫn luôn hoạt bát lúc này sắc bén như một con nhím: “Nơi này có một người không có ý tốt, muốn giết hết tất cả chúng ta!”
“Nếu đã vậy, thì dọn bớt đi.” Giang Bách tiện đà chữa lời, y móc một chiếc chìa khóa từ trong túi ra đặt lên bàn, đó là một chiếc chìa khóa rất đỗi tầm thường, cả chùm chỉ có một chiếc, để không đơn điệu, trên đó còn treo một cái móc khóa hình rùa đen, “Chìa khóa của tôi đây.”
Mọi người thấy thế, cũng lũ lượt rút chìa khóa của mình ra, ngoại trừ hình móc treo khác nhau ra thì chìa khóa của mấy căn phòng này nhìn từ bề ngoài chẳng khác biệt gì nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT