Nhóm nhỏ lâm thời được tạo thành này ăn ý gạt cậu ra ngoài, mặc dù không ai lên tiếng, nhưng bầu không khí hình thành lờ mờ đã đủ chứng minh vấn đề. Giang Ly nhìn những khuôn mặt tràn trề sức sống trước mắt, khác với vẻ tê dại lạnh lùng mà cậu từng nhìn thấy trong biệt thự này, đó là một nhóm sinh mạng sống động khát khao sinh tồn, thậm chí có thể nói là chưa từng nghĩ đến cái chết.
Giang Ly không khỏi thở dài, trong biệt thự này, Ân Ngộ dùng máu tươi và tính mạng để dạy cho cậu biết cách quan sát sắc mặt người khác, ăn nói và hành động thận trọng. Nhưng có lúc không khỏi quá mức, không nói rõ được rốt cuộc là tốt hay không tốt…
Nhưng tấm lòng muốn cứu đám người trước mắt, muốn cứu em trai Giang Bách của Giang Ly thì chân thật và bức thiết.
Tuy nhiên Giang Ly còn chưa kịp sắp xếp xong lời can ngăn, Khương Vũ Thu đã hấp tấp lên tiếng phản bác: “Nếu con trai đi hết thì lẽ nào để bọn tôi – ba cô gái và một đứa trẻ – ở lại nơi này? Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm sao? Tôi không đồng ý!”
Tài xế gãi đầu: “Đúng đúng đúng, tại tôi suy nghĩ thiếu thoả đáng, nên để lại một cậu ở đây.”
Nhưng ai ở lại? Suy cho cùng thì mọi người ở đây chẳng ai chịu mạo hiểm đi dò đường cả.
Mọi người tranh cãi vụ ai ở lại một phen, cuối cùng quyết định tất cả mọi người đều đi dò đường, gồm cả Khương Vũ Thu và mẹ con Địch Tuệ vốn ở lại theo kế hoạch ban đầu.
Mọi người đều như nhau, không còn gì tranh cãi, hài lòng hay không hài lòng đều đồng loạt ngậm miệng, kết nhóm bước ra ngoài phòng, tranh thủ buổi tối để đi ngược đường lúc đến theo trí nhớ, hy vọng có thể tìm được cửa lúc đến một cách suôn sẻ.
Giang Ly bỏ lỡ cơ hội lên tiếng ngăn cản, đành lặng lẽ bám theo sau mọi người, giữ khoảng cách một sải tay với Giang Bách cứ nhìn cậu liên tục với vẻ mặt u uất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT