Không ngờ ngày hôm sau Thẩm Lâm Xuyên lại đến lớp, cùng mấy người Tôn Triều Dương đến cửa tiệm "Xương Cốt Vương" đúng giờ vào buổi sáng như thường lệ.
"Ai nha, Tiểu Xuyên, sao con đến trường sớm như vậy? Tại sao không nghỉ ngơi thêm mấy ngày?" Trịnh Bình nhìn thấy Thẩm Lâm Xuyên không khỏi có chút kinh ngạc.
"Con cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, ở nhà chán quá, tốt nhất nên tới trường học." Thẩm Lâm Xuyên cười đáp.
Chắc chắn không phải vì hôm qua Hứa Cẩm Vi nói hy vọng hôm nay cậu sẽ khá hơn, nên mới đến lớp hay gì đó, cậu thật sự cảm thấy tinh thần mình tốt hơn rất nhiều, không cần phải ngây ngốc ở trong nhà, miễn cùng Liễu Thư Vân nhìn nhau chán ghét .
Trịnh Bình nhìn kỹ khuôn mặt của cậu, cảm thấy nhẹ nhõm sau khi chắc chắn cậu trông thực sự ổn.
"Dù sao thì hai ngày này cũng nên ăn thanh đạm một chút." Trịnh Bình nói, cầm hộp cơm bằng nhôm lên, bày ra mấy món ăn nhẹ ít dầu, sốt đỏ nhiều dầu hoặc món cay, bà cũng không đưa cho cậu , "Buổi tối sau giờ học đến đây ăn tối, dì sẽ nấu súp cho con."
"Vâng ạ, cảm ơn dì." Thẩm Lâm Xuyên cầm hộp cơm bỏ vào cặp sách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play