Rất nhanh, cả hai đã đến bệnh viện. Trải qua một ngày, tình trạng của Tần Khiếu Vân không có chuyển biến tốt hơn nhưng cũng không tệ đi. Cứ cách hai giờ, Tô Niệm Chi lại cho anh uống một ít nước linh tuyền và dùng nước linh tuyền rửa miệng vết thương cho anh. Tuy nhiên, các bác sĩ của bệnh viện đã tuyên án tử hình cho anh.
Bên ngoài bệnh viện, Tiêu Thần sầu não đến nỗi tóc đã bạc trắng một mảng lớn. Căn cứ thí nghiệm hiện tại đã bị phong tỏa toàn diện. Nhà nước đang cử nhiều nhân viên liên quan đến đây, và tình huống của Tần Khiếu Vân hiện tại căn bản không ai dám đụng vào.
Khi Dương Tử Minh mang theo Mao Mao tới, Tiêu Thần đang chuẩn bị đi tìm một bác sĩ già mà mình quen biết. “Chẳng qua chỉ là bị cào một phát thôi mà sao lại không cứu được nữa chứ?”
"Dong chí Tô, ở bên trong," Dương Tử Minh nói khi xuyên qua cửa kính nhìn thấy Tô Niệm Chi ngồi bên cạnh Tần Khiếu Vân. Anh gõ gõ cửa.
Tô Niệm Chi thoáng phục hồi tinh thần, có chút mệt mỏi. Cô buông tay Tần Khiếu Vân xuống và từ trong phòng bệnh đi ra.
"Cô út," Mao Mao cẩn thận tiến lên, ông cô một cái. “Mao Mao tới rồi à.”
"Dong chí Tô, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi," Dương Tử Minh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT