Sếp Tần, Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy!

Chương 4. Tị nạn (2)


1 tháng


Tần Tranh đã rất lâu chưa lại lái xe với tốc độ liều mạng như thế này. Quãng đường từ sở cảnh sát khu Hạ đến chung cư Hằng Thịnh cũng không gần, tốc bình thường phải đi hơn mười lăm phút, anh chỉ dùng bảy phút để tới nơi.

Rất may trời đã về khuya nên đường sá trống trải, nếu không ngày mai các báo lại có tiêu đề: [ Đội trưởng cảnh sát khu Hạ nửa đêm phóng nhanh vượt ẩu gây tai nạn thảm khốc]

Ngừng xe trước cửa chung cư, anh lao vào nhanh như cơn gió, vội vàng bấm điện thoại gọi xem cô đã ra khỏi nhà chưa và đang ở chỗ nào. Tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng trực bảo vệ. Cô gái anh lo lắng đang ngồi giữa phòng trực, tay cầm cốc nước trà, xung quanh là ba bốn anh bảo vệ trẻ tuổi đang hào hứng trò chuyện.

- Trời ơi, phóng viên Sở, chuyện cô nói hấp dẫn quá đi! Rốt cuộc làm sao phóng viên các cô phát hiện siêu sao Lâm Tả hẹn hò con gái ông trùm vậy?

Sở Nhiên mặt mày vẫn còn chút hoảng hốt nhưng vẫn ôn tồn trả lời:

- Chỉ là gặp vận may và kiên nhẫn ôm cây đợi thỏ thôi.

Người bảo vệ trẻ bên trái cô vừa muốn lên tiếng, Tần Tranh nhanh chóng hắng giọng một tiếng, Sở Nhiên nghe thấy âm thanh liền ngẩng đầu nhìn.

Tần Tranh nhìn cô gái trước mặt mình, tình cảnh cô lúc này trông thật đáng thương: Tóc rối bời phủ trên bờ vai và choàng qua trước ngực, chân vẫn đi đôi dép lông mang trong nhà, đầu mũi dép là một đôi tai thỏ khổng lồ, váy ngủ có chút nhăn nhưng cũng xem như kín đáo lịch sự. Thật may là cô không có thói quen ngủ mát mẻ!

Anh hếch mặt về phía cô:

- Tôi đến rồi. Tới đây đi!

Sở Nhiên chầm chậm đứng dậy bước về phía anh, quay sang gật đầu với ba người bảo vệ:

- Thật sự là ngại quá! Tôi đi ra đổ rác mà quên đem chìa khóa, làm phiền các anh phải cho ngồi đợi ở chỗ này. Bạn tôi đến rồi, tôi đi đây. Cảm ơn các anh nhiều lắm!

Tần Tranh liếc về phía cô, tay khoác lên vai cô rồi nở một nụ cười ranh mãnh về phía ba anh bảo vệ:

- Cảm ơn các anh đã giúp đỡ. Đôi khi cô ấy cứ đểnh đoảng như thế đấy, lần này may mà còn biết vào đây đợi. Cảm ơn vì đã chiếu cố bạn gái của tôi!

Sếp Tần đang nói thì người giật thót, bởi vì cô gái đang ở bên cạnh đột nhiên tóm tay anh rất tình cảm, tình cảm đến mức chỗ ấy chắc hẳn bầm tím luôn rồi.

Ba người bảo vệ nhìn nhau. Xem đi, tình nhân giận dỗi chứ gì.

Người thanh niên vừa nãy nói chuyện với anh cố vớt vát cú chót:

- Chào anh! Hóa ra phóng viên Sở có bạn trai rồi. Anh công tác ở đâu, nếu tiện xin chiếu cố nhiều hơn.

Tần Tranh cười hi ha.

- Được mà, được mà! Đây là danh thiếp của tôi. Cần thì cứ gọi, tôi sẽ cố hết sức để đền đáp, ha ha.

Ba người nhìn tấm danh thiếp đơn giản.

Đầu tiên là huy hiệu của Sở Cảnh sát khu Hạ

Tiếp theo: Đội Hình sự - trọng án

Đội trưởng: Tần Tranh

Số điện thoại: Xxxxzzzxxx

Hai người còn lại đổ mồ hôi hột nhìn người kia. Hay rồi, đầu óc cậu bị úng hay gì mà muốn đội trưởng trọng án chiếu cố? Chiếu mỗi cái mạng xui xẻo của cậu thôi nha.

Sở Nhiên lúc này cũng nhìn hết nổi rồi, cô lạnh mặt rít khẽ:

- Còn không mau đi!

Sếp Tần cười ha ha bái bai ba anh bảo vệ, rất biết nghe lời tháp tùng người đẹp về nhà. Từ phía xa có một người bảo vệ trẻ tuổi khác chạy tới, ba người bắt đầu ồn ào, người thu danh thiếp lúc nãy lên tiếng trách móc:

- Từ Bá Khiêm, đêm nào cậu cũng bắt bọn tôi trực thay để đi vệ sinh, vừa đi là cả tiếng đồng hồ. Cậu có bệnh hả?

Thanh niên kia cười hi ha xoa dịu:

- Em cũng không muốn thế mà. Anh Châu vất vả rồi, lát nữa em mời các anh bữa khuya nhé?

Nói xong bốn người chụm đầu ngó ra cửa.

Đi đến cửa nhà Sở Nhiên, Tần Tranh đã thu hồi vẻ cà lơ phất phơ kia, anh ngăn Sở Nhiên đang muốn mở cửa lại, quan sát kỹ lỗ khóa rồi đẩy cô lại phía sau mình, sau đó cầm lấy chìa khóa mở cửa.

Sở Nhiên đột nhiên thấy căng thẳng, xém chút cô không chú ý mà quên mất việc kẻ đó đã có thể tìm tới rồi.

Tần Tranh mở cửa, quan sát một lượt phòng khách và ngóc ngách trong nhà, sau cùng đi đến bên cửa sổ phòng bếp rồi nhìn xuống ban công tầng bốn ở tòa nhà đối diện.

Trên đường đã có cảnh sát đến giữ hiện trường, người nhà vẫn chưa đến, chỉ có thi thể đắp vải trắng nằm trên đường, đôi chỗ còn vết máu tràn ra ngoài, cảnh tượng có chút thảm thương.

Tần Tranh yên lặng quan sát đám người tụ tập xung quanh trên đường, từ từ quét qua ban công tầng bốn và các tầng cạnh nó.

- Thời gian từ lúc em nghe tiếng động đến lúc chạy xuống phòng bảo vệ là bao lâu?

- Khoảng mười phút.

Thấy anh nhíu mày, cô giải thích có chút không tình nguyện.

- Tôi không dám đi thang bộ, chờ khoảng ba phút mới có thang máy lên tới, nhưng trong thang có ông cụ muốn lên tầng mười sáu. Thế nên tôi phải đợi lên đến đó rồi mới ấn đi xuống tầng trệt, mất khoảng bốn phút nữa.

Tần Tranh ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

- Với tình hình này, tôi đề nghị em tìm một chỗ khác an toàn hơn để ở. Nơi đây đông đúc và nhiều người ra vào, em cũng không thể biết lúc nào thì hắn đã vào sẵn trong nhà chờ em rồi.

Sở Nhiên nghe có chút sợ run, lại nghe anh hỏi:

- Em có chỗ để đi chưa?

Sở Nhiên phân vân, hiện giờ người thân duy nhất ở thành phố C này của cô chỉ có Hàn Lâm, nhưng cô ấy đang mang thai, đứa con này rất quan trọng với vợ chồng bọn họ, cô không thể để cô ấy vì cô mà gặp nguy hiểm được.

Sở Nhiên cắn môi lắc đầu với vẻ cam chịu, khuôn mặt bơ vơ ngơ ngác khiến người ta thương xót. Tần Tranh thở dài:

- Nếu em không có chỗ để đi, tôi có thể cho em đến nhà tôi. Nó nằm chung khu vực nhà ở của cán bộ ngành cảnh sát, rất đảm bảo an ninh. Tôi cũng không thường xuyên ở nhà.

Nhìn thấy vẻ nghi ngờ, anh vội đưa hai ngón tay lên.

- Tôi thề, tuyệt đối sẽ không đụng đến em.

Sau đó giọng nhỏ dần.

- Trừ khi em chủ động muốn dâng hiến như hôm qua.

Sở Nhiên bỗng dưng có mong muốn đánh người, nhưng phải công nhận sắp xếp của anh rất hợp lý. So với việc đem đến nguy hiểm cho Hàn Lâm thì việc san sẻ tai họa sang cho anh ta cũng không tồi. Thế là cô thu dọn một số vật dụng cần thiết, chuẩn bị kéo vali đi tị nạn.

Tần Tranh nhìn bóng hồng yểu điệu tới lui thu dọn trong phòng ngủ, lại nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ, miệng lẩm nhẩm:

- Khá lắm. Trong phút chốc đã phát hiện tên kia muốn đếm số tầng để xác định vị trí phòng của mình. Người thông minh như thế mới xứng đáng để tôi chinh phục!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play