Trong nhà còn chưa thu dọn xong, sau khi hai người ăn cơm bên ngoài xong thì về khách sạn trước.
Hai ngày tiếp theo, hai người thật sự không đi đâu, cũng chẳng làm gì cả, chỉ ôm nhau ngủ thôi.
Rèm cửa sổ kéo kín lại, chỉ có ánh sáng mỏng manh tiến vào, không có bất cứ ai, bất cứ việc gì đến quấy rầy. Tồn bộ ồn ào bên ngoài, đều đến rồi đi cứ như thủy triều đến rồi lại đi vậy, chỉ còn có hai người họ với nhau.
Yến Nhất Tạ ôm chặt Khương Ninh vào trong ngực, cuối cùng cũng có thể chìm vào giấc ngủ mấy giờ đồng hồ.
Chỉ là trong lúc ngủ, không biết đã gặp phải ác mộng gì, ấn đường của anh theo thói quen nhăn lại.
Khương Ninh rúc vào trong lòng anh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể khô ráo hòa vào nhau, nhìn vầng sáng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào sườn mặt anh tuấn trắng như tuyết và sống mũi cao thẳng của anhCô nhịn không được vươn đầu ngón tay, vén những sợi tóc đang toán loạn của anh sang hai bên vuốt nhẹ ấn đường anh.
"Đừng lo lắng." Khương Ninh lẩm bẩm với anh: "Em sẽ không đi đâu cả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT