Yến Nhất Tạ chưa từng ăn thử các hàng quán ven đường, Khương Ninh cường điệu yêu cầu cậu thử một chút. Yến Nhất Tạ tỏ vẻ từ chối nhưng không chịu nổi cảnh Khương Ninh ôm cánh tay cậu nhõng nhẽo yêu cầu.
Tầm mười phút sau, cậu thiếu niên đen mặt bảo quản gia lái xe đến một con đường ăn vặt gần ngõ hẻm.
Dưới sắc trời ảm đạm, bông tuyết đong đưa rơi từ trên trời xuống, con đường ăn vặt bừa bãi đủ loại thứ, mùi của mì hoành thánh, bánh bao, mì thịt bò, bún ốc, xiên nướng, gà rán trộn thành một làn hương bay vào trong mũi, trong sương mù mờ mịt bên trong mưa tuyết nhỏ, ven đường có rãnh nước còn đóng băng, có mấy đứa bé ba, bốn tuổi đang nô đùa chổng mông lên đục băng... là khung cảnh đời sống mà Yến Nhất Tạ chưa từng trải qua.
Khương Ninh lớn lên ở ngõ hẻm, quen thuộc chỗ này như lòng bàn tay, biết tiệm nào ngon nhất trong mười mấy tiệm xiên nướng, quen cửa quen nẻo đẩy xe lăn Yến Nhất Tạ đi qua.
Quản gia thức thời để không gian lại cho hai người, lái xe đến đậu ở quảng trường đối diện con đường ăn vặt đợi.
Khương Ninh luôn thích đi vòng qua sau Yến Nhất Tạ đẩy xe lăn cho cậu, Yến Nhất Tạ vô cùng không quen, như vậy thì sẽ không nhìn thấy Khương Ninh.
Hơn nữa mặc dù cậu tàn tật nhưng trước giờ cậu chưa từng cần sự giúp đỡ của người khác. Đừng nói là ở trước mặt người mình thích, cậu càng hy vọng bản thân có thể mạnh đến mức làm chỗ dựa cho Khương Ninh chứ không phải là một người được cô giúp đỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT