Yến Nhất Tạ liếc nhìn ghế sô pha, ném một cái mền cho cô, nói: "Cậu có thể ngủ một lát trên ghế sô pha."
Khương Ninh lúng ta lúng túng bắt được tấm chăn, thở dài nói: "Mặc dù là phòng bệnh VIP, nhưng ghế sô pha này có vẻ rất cứng, cậu nhẫn tâm để tôi ngủ ghế sô pha à?"
Nếu là người khác, Yến Nhất Tạ khẳng định ngay lập tức không nể mặt, bảo có ngủ hay không, không ngủ thì cút. Nhưng đến Khương Ninh thì cậu thiếu niên suy nghĩ một lát, lại nói: "Tôi có thể nhờ người khác đặt thêm một chiếc giường, hoặc là lại mở thêm một phòng bệnh ở sát vách cho cậu, cậu có thể nghỉ ngơi ở đó."
Mấy năm nay, Khương Ninh đã quen thói được voi đòi tiên, cũng không phát giác là cậu thiếu niên chỉ cưng chiều với vẻ mặt không thay đổi đối với một mình cô. Cô bước từng bước nhỏ đến bên giường Yến Nhất Tạ, nháy mắt, nói: "Còn phải chuyển thêm một cái giường đến à? Quá rắc rồi rồi, đợi mở thêm một phòng bệnh nữa thì tôi cũng hết buồn ngủ rồi."
"Vậy cậu muốn như thế nào?"
Khương Ninh bổ nhào lên giường cậu, lăn một vòng như hải cẩu, hạnh phúc ngửi mùi của tấm chăn mềm mại: "Dù sao giường rộng một mét ba, tôi chỉ nằm có một bên thôi."
Yến Nhất Tạ: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT