Yến Nhất Tạ ôm hộp bánh trứng sữa chạy về. Khương Ninh đang ngồi xổm bên ngoài hàng rào chạm khắc. Đèn pha ô tô chiếu lên bóng dáng nho nhỏ của cô, trên bóng dáng đó cũng có một cục gì nho nhỏ. Phía sau cô có đặt một cái hộp giấy, không biết chứa cái gì mà bị cô giấu ở sau lưng.
Xe vừa dừng lại, không đợi quản gia tiến đến đặt bàn đạp ở ghế sau thì cậu thiếu niên đã tự mình mở cửa xe, lật bàn đạp xuống thật nhanh rồi đẩy xe lăn xuống.
Người quản gia thấy động tác vô cùng nhanh của cậu thì không khỏi mỉm cười.
Nhưng khi cậu sắp đến gần cô gái, Yến Nhất Tạ cố tình giảm tốc độ xe lăn, quay đầu đi, giả vờ như không có việc gì mà không nhanh không chậm đi ngang qua.
Quản gia: "..." Cậu còn định ra vẻ kiêu ngạo đến khi nào?
Khương Ninh cầm cái hộp đứng lên, trong đêm thu sương dày đặc, tuy rằng đã xử lý cỏ sâu bên ngoài hàng rào chạm khắc, nhưng sương vẫn còn làm ướt ống quần của cô. Cô ngồi xổm ở đây, hai chân có chút tê dại, vô thức đấm đấm hai chân mình.
"Tôi đem cho cậu..." Cô chưa kịp nói xong đã hắt hơi một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play