Trúc Mã Ốm Yếu Bị Tôi Hôn Đến Chết Lặng

Chương 22


1 tháng

trướctiếp

Vừa lên lầu hai, Khương Ninh thoáng kinh ngạc.
Ở phía bên trái có giá sách nằm trên toàn bộ bức tường, chất đầy sách và đĩa CD khác nhau. Phía trước ghế sô pha là cả một bức tường dùng làm màn chiếu, lúc này không có gì để chiếu nên chỉ có âm thanh nền nhẹ của tuyết và củi cháy. Không biết cậu bạn trẻ này có tật xấu gì mà bên ngoài rõ ràng là mùa hè, thế mà bên trong lầu hai của biệt thự lại có cảm giác như mùa đông lạnh lẽo, u ám và trầm thấp.
Ngoại trừ một vài phòng bị khóa, tất cả các bức tường khác đều được thông với nhau, toàn bộ tầng hai là phòng của Yến Nhất Tạ.
Bàn làm việc bên trái sô pha dài một cách lạ thường, khoảng hai ba mét và đầy những mảnh vụn.
Kỳ thật có hơi lộn xộn, nhưng Khương Ninh vừa nhìn qua cái bàn gỗ đàn hương to lớn này thì đã không dời mắt được. Cô vô cùng ghen tị. Khi còn bé, có nằm mơ cô cũng muốn có một cái bàn lớn như vậy.
Bởi vì gia đình đông người, Khương Nhu Nhu và Khương Phàm đều cần có phòng, tuy nhà họ Khương chiếm một diện tích không nhỏ trong dãy phố, nhưng căn phòng phân bổ cho mỗi đứa trẻ không lớn nên hoàn toàn không thể kê vừa một cái bàn lớn như vậy.
Thiếu niên ngồi trên xe lăn, ở bên cửa sổ mà gương mặt không chút biểu cảm, lạnh lùng nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp