Lúc Khương Ninh lên lầu, Khương Phàm đang sụt sịt nước mũi, bèn hoảng hốt lật đật quay lưng đi.
Khương Ninh cảm thấy buồn cười, cố ý nói: “Chị lo chạy tất bật muốn gãy chân vì một bạn nhỏ nào đó, mà bạn nhỏ ấy lại chẳng thèm nhìn chị lấy một cái.”
Lúc này Khương Phàm mới nắm vạt áo, xoay người lại một cách không được tự nhiên.
Thấy dáng vẻ cô dâu nhỏ muốn nói lại thôi của cậu, Khương Ninh bèn cất lời: “Không cần phải cảm ơn đâu, sau này mày học hành đàng hoàng, thi đậu Thanh Hoa đã là báo đáp chị rồi.”
Lại là Thanh Hoa, trước mắt Khương Phàm tối sầm, liệu không biết cái đầu còn đang lừa cậu, mai này có đọc nổi ba cuốn sách không nữa, đây chẳng phải Khương Ninh đang nằm mơ giữa ban ngày sao? Cậu hừ một tiếng rồi lí nhí: “Ai nói muốn báo đáp chị chứ, chị là chị của em, đây là chuyện chị phải làm.”
Đời trước Khương Phàm hoàn toàn không giao tiếp với gia đình, suốt ngày bỏ cặp xuống là chạy ra ngoài chơi game cùng một đám hồ bằng cẩu hữu, bây giờ có thể ngúng nguẩy làm nũng với mình, trong lòng Khương Ninh không khỏi thấy vui mừng.
“Vầy đi.” Khương Phàm như thể tráng sĩ chặt tay: “Vì chị, sau này em không ghét anh rể tương lai nữa, cuối tuần này em có thể làm mối cho hai ngươi đến trung tâm bơi lội nhá.”
“Anh rể cái đầu mày.” Suýt nữa Khương Ninh bị sặc vì tức: “Mày còn gọi vậy nữa chị sẽ đánh gãy chân mày ngay đó.”
... Khoan đã, cái câu đánh gãy chân này hình như hơi quen, đã nghe qua ở đâu rồi ấy nhỉ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT