Nha Hoàn Chỉ Muốn Ôm Tiền Bỏ Trốn Của Đại Thiếu Gia

7


1 tháng


Bệnh của phu nhân nói phức tạp cũng không phức tạp, nói không phức tạp, kỳ thật cũng phức tạp.
Bà ấy bị táo bón dẫn đến huyết khối bong ra, may mà vị trí dừng lại rất khéo, giữ được mạng sống, sau này chỉ cần uống thuốc điều dưỡng là được. "Uống thuốc đúng giờ, mỗi ngày kiên trì đi lại, tập những động tác ta dạy sáng trưa tối mỗi ngày ba lần."
Ta căn dặn phu nhân và Vương mama. Miệng phu nhân hơi méo, nhưng vẫn có thể nói chuyện được: "Cảm ơn, nếu lúc trước nếu nghe lời con thì đã không có kiếp nạn ngày hôm nay rồi." 
Vương ma ma đứng bên cạnh vừa khóc vừa xin lỗi ta: "Là lão nô ngu muội, còn cho rằng người quá vô lễ, lại hỏi han loại chuyện riêng tư này của phu nhân. "Tú Hòa, thật xin lỗi." 
Ta cười nói không sao, trước đây họ không biết y thuật của ta nên nghĩ vậy đều là chuyện bình thường. Dương Chi Cẩn đưa ta ra ngoài, lúc đi ngang qua sân của chàng, ta phát hiện ngoài sân của chàng có thêm một cây dâu tằm, ta khó hiểu nhìn chàng. "Năm ngoái trồng, không biết năm nay có ra quả hay không, nếu có sẽ sai người đưa đến cho nàng." 
Ta hơi ngẩn người, cụp mắt xuống: "Đại thiếu gia không cần phải như vậy, chàng sắp thành thân rồi, làm như vậy, đối với nàng ấy không công bằng." 
Dương Chi Cẩn chắp tay sau lưng, im lặng nhìn ta, gió tháng tư ấm áp dễ chịu, nhưng toàn thân chàng lại toát ra vẻ lạnh lùng, xa cách. Qua hồi lâu, chàng khẽ gật đầu: "Đi thôi, ta đưa nàng về." 
14 
Từ sau khi nghe Dương Chi Cẩn nói về chuyện triều chính, ta cũng bắt đầu chú ý đến những chuyện này. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play